“Ông ấy tìm tôi đoán mệnh?” Thẩm Nghiệp thực ngoài ý muốn.
Bạch Miêu tuổi hơn 50 tuổi, thiếu niên thành danh, nhà nhà đều biết là ảnh đế quốc dân. Gia đình của y cũng mỹ mãn hạnh phúc, mấy năm nay chuyển ra phía sau màn nâng đỡ không ít tân nhân diễn viên cùng đạo diễn, trong ngành rất được tôn trọng.
“Tôi cũng không rõ ràng lắm, người ta là ảnh đế, già vị ở nơi đó, khẳng định sẽ không theo tôi nói chuyện của y, y tìm được toii, còn không phải bởi vì cậu sao.” Thái Chi Vĩ phi thường tự mình hiểu lấy, cười hỏi, “Cậu đồng ý gặp không?”
“Được a.” Thẩm Nghiệp đương nhiên không ý kiến, có tiền, cậu có cái gì không muốn.
Thái Chi Vĩ: “Tôi đây báo cho y.”
Thẩm Nghiệp gật đầu: “Hẹn ngày mai đi, hôm nay tôi có chuyện quan trọng.”
Liền tính là mấy trăm triệu cũng đẩy ra sau, gặp ông Diệp mới là việc lớn hàng đầu, quan hệ đến hạnh phúc tương lai của cậu nha.
“Được, vậy hẹn ngày mai.” Thái Chi Vĩ tạm dừng một chút, lại nói, “Còn có chuyện này, hiện tại người lớp khác cũng tới tìm tôi, nói là muốn tìm cậu đoán mệnh, nếu không tôi đem phương thứ liên hệ người đại diện của cậu cho bọn họ?”
“Được a!” Thẩm Nghiệp cười tủm tỉm gật đầu, bạn học ở trường quả nhiên đều là khách hàng tiềm tàng.
Thái Chi Vĩ bỗng nhiên nhìn cậu, trịnh trọng nói: “Thẩm Nghiệp, tôi còn chưa chính thức cảm ơn cậu. Bà tôi mang theo lá bùa cậu cho, mới mấy ngày, tình huống liền tốt hơn nhiều rồi.”
“Khách khí gì, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-huyen-hoc-ga-vao-hao-mon/858914/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.