Trong bóng đêm đen như mực, Bạc Chi Chu chậm rãi đi một mình.
Lần đi đến cấm địa trước đó, dọc theo đường đi đều là ẩn vệ của Huyết tộc, lần này đến tận khi một con người là anh đi vào kết giới của cấm địa cũng không thấy xuất hiện một người nào ngăn cản anh.
Ếch ngồi đáy giếng, đủ có thể thấy, vì ngày hôm nay, vị thân vương Lasombra này đã bày mưu tính kế bao lâu và tốn không biết bao nhiêu công sức!
Christina là vua của Huyết tộc, nhưng hoàng quyền ở tít trên cao, dưới sự đục khoét nước chảy đá mòn trăm năm ngàn năm của kẻ có âm mưu, ai biết được ngày nào đó tòa thành có thể sụp đổ hay không chứ?!
Có lẽ cô không thèm để ý, nhưng anh lại không thể đánh cược được! Cũng không nỡ đánh cược!
Vì vậy, cứ để anh chủ động diệt trừ tất cả tai họa ngầm đi!
Xuyên qua tấm chắn vô hình, so với ba ngày trước cấm địa càng thêm tối tăm và áp lực hơn, nền trời nặng nề hạ xuống, như thể ngay sau đó sẽ sụp xuống mặt đất!
Ở cuối cấm địa, bóng dáng Lasombra thon dài mà ưu nhã, hắn ta đứng thẳng tắp tự tin, ngay cả nụ cười trên khóe môi cũng nho nhã lễ độ như thế.
"Rất vui khi nhìn thấy ngài, ngài Bạc, quả nhiên tôi không nhìn lầm, ngài là một con người đáng được kính trọng." Hắn ta chậm rãi mở tay ra, mang theo chút đắc ý đã nắm chắc: "Vậy thì, bây giờ chúng ta bắt đầu đi."
Bạc Chi Chu không nhúc nhích, anh bình tĩnh nói: "Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-du-toi-tan-anh-ay/246169/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.