Từ lúc Diêm La rời đi, Ân Thần lại trở thành một con cá muối.
Ngày nào cô cũng hù dọa đủ loại quái thú to lớn một cách buồn chán, nhàm chán thì đi tắm rửa cái đuôi, chán nữa thì tự mình nướng thịt ăn.
Không còn người tận tâm kiên nhẫn rửa sạch cái đuôi cho cô, không có người bế cô đi dạo loanh quanh, không còn ai sẽ vỗ lưng dỗ cho cô ngủ vào buổi tối, không có ai làm các món ăn ngon, cắt sẵn thịt, trái cây rửa sạch rồi đưa đến tận miệng cho cô…
Ân - xà tinh bá đạo là giả - diễn tinh ngốc bạch ngọt là thật - vừa lười biếng lại vừa vô dụng - Thần (nước mắt lưng tròng): “Ngày thứ chín Diêm La không ở đây, ta nhớ anh ấy!”
Quy Tắc: “ …”
Quy Tắc: “Thật sự các hung thú bị ngươi làm cho mất hết mặt mũi, ngươi cứ như vậy thì chả trách ngươi chỉ có thể ngủ ở nơi hoang sơ hẻo lánh nhất trên Cửu Trọng Thiên, còn việc xưng bá Cửu Trọng Thiên… Haha, vẫn là đi nằm mơ đi, nằm mơ thì cái gì cũng có.”
“Ngay cả ngươi cũng cười nhạo ta.” Ân Thần vẻ mặt buồn rầu: “Ta là một hung thú thất bại, sẽ không bao giờ vui vẻ nữa.”
Mắt Quy Tắc trợn trắng: “Thôi bỏ qua đi, ta cầu xin ngươi làm ơn buông tha cho lỗ tai ta đi, như vậy thì ta sẽ cho ngươi biết tình hình hiện tại của Diêm La để giết thời gian, anh ấy còn chưa trở về, mà ta sắp bị ngươi hành cho phát điên rồi.”
Ân Thần lập tức tràn đầy sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-du-toi-tan-anh-ay/246154/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.