Editor: Đình
Trấn nhỏ dưới chân núi không quá lớn nhưng ngũ tạng tuy nhỏ chim sẻ đều toàn, bởi vì ở đây hai ba tháng trong năm sẽ có minh tinh lui tới, ngẫu nhiên cũng sẽ có người hâm mộ đến thăm nên có đầy đủ các loại đồ vật.
Thương nhân có tầm nhìn đầu tư đã xây khách sạn ở đây, chỉ là bởi vì thời gian minh tinh đến chỉ có hai, ba tháng nên phần lớn là khách bình dân, không phải khách sạn 5 sao gì nhưng ở đây cũng coi như là nhộn nhịp.
Sau khi đưa Khúc Tố đến, Lưu béo hạ cửa kính xe xuống nhìn con đường duy nhất đi lên núi, "Được, lần này tôi đã thấy rõ chỗ này."
Trước kia đều không tìm thấy cô ở đâu, luôn luôn đổi chỗ ở.
"Không có việc gì tôi sẽ đến tìm cậu nhé Khúc ca."
Khúc Tố gật đầu, "Ừ."
Trên người cậu ta có bùa bình an, đi đường này sẽ không gặp vấn đề gì, muốn tìm đến đạo quan vẫn có thể.
****
Sau khi chờ Lưu béo lái xe rời đi, Khúc Tố không đi vào khách sạn mà chậm rãi đi ra ngoài.
Lúc này đã chạng vạng tối, dòng người trên đường không nhiều lắm, hai bên đường có mấy người phụ nữ lười nhác ngồi cắn hạt dưa buôn chuyện, Khúc Tố một mình đến gần rừng hoa đào.
"Chúng ta đi đâu?" Ma nam bay song song với cô, quan sát cảnh tượng trong trấn nhỏ.
Khúc Tố không quay đầu lại nhìn anh, thờ ơ mấp máy môi, người qua đường nhìn như đang lẩm bẩm một mình, "Tìm cho anh một chỗ ở."
Khách sạn người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-cung-khong-quy-ban-phim/1671396/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.