Sắc mặt Khúc Tố giống như muốn chửi "đậu má", thu tay lại, "Ha ha."
Cô xoa mi tâm, ngữ khí bình đạm hỏi, "Anh là chuyện như thế nào?"
Nhìn qua không có oán khí, âm khí cũng không nặng, hẳn là không phải lệ quỷ, nhưng đến gần cô như vậy cũng không có ảnh hưởng gì...
Cô đã từng gặp lệ quỷ... Cho dù oán khí tận trời cũng đều chỉ dám nhìn âm khí trên người cô mà chảy nước miếng, đến gần cũng không chịu nổi mà quỳ.
Càng đừng nói trên người anh ta hầu như không có âm khí, cũng không có nhiều tiểu quỷ ít đạo hạnh.
Cái, cái gì đang xảy ra vậy??
Cảm giác được hơi thở rời xa, lực chú ý của Cảnh Vương gia hoàn toàn không ở trên vấn đề cô hỏi, mở mắt ra đã thấy cô lùi lại, kéo ra nụ cười rụt rè, ôn nhuận như ngọc, giống như hơi ngây thơ, "Không, không đến sao?"
Khúc Tố: "..."
Khúc Tố cảm thấy hình như mình không ổn. Loại tình huống này còn muốn nói chuyện với anh ta??
Tư duy của hai người hoàn toàn không ở trên cùng một mặt bằng.
Đầu ngón tay cô xuất hiện một tia máu, đang chuẩn bị văng ra,... Khúc ca luôn tin tưởng cái này có thể đánh phục bất kì chuyện gì.
Người đàn ông như là cảm nhận được cái gì, đứng đắn lại trong tức khắc, "Tôi là Cảnh Ngọc, vừa mới tỉnh lại, không có kí ức khi còn sống, bởi vì hơi thở ở đây làm tôi rất thoải mái..."
... Trên thực tế, lúc anh có nhận thức đã phát hiện mình xuất hiện ở chỗ này, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-cung-khong-quy-ban-phim/1671394/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.