Lúc đó Thịnh Tùy không có đi tìm Yến Thời Miên, hắn chỉ ở sân vận động chơi bóng cả buổi tối.
Sau đó liên tục mấy ngày hắn trốn tiết buổi tối để theo dõi Yến Thời Miên.
Yến Thời Miên không về cùng bọn họ, thời gian rảnh rỗi sau bữa học đều bị cậu dành cho việc đợi Hạc Quân, sau khi Hạc Quân học lớp tự học buổi tối xong sẽ dùng xe đạp chở cậu đi một đoạn, sau đó cậu mới lên xe tài xế của mình để về nhà.
Lúc đầu Yến Thời Miên ngồi sau xe đạp còn có chút thẹn thùng, sau đó từ từ vươn tay nắm lấy góc áo của Hạc Quân.
Lúc thấy Yến Thời Miên cẩn thận nắm lấy góc áo của Hạc Quân, Thịnh Tùy ghen tị muốn phát điên, hắn ngồi trong xe nói với tài xế: “Đợi lát nữa Miên Miên xuống xe xong thì tông chiếc xe đạp đó luôn đi.”
Tài xế không biết hắn đang nói giỡn hay nói thiệt, ông không làm theo lời hắn mà chỉ nói: “Thiếu gia, đùa giỡn với bạn học như vậy không tốt đâu.”
Sau khi Thịnh Tùy trở về liền đặt một chiếc xe đạp, chà lau yên sau hết lần này đến lần khác vô cùng sạch sẽ.
Tài xế báo cho Thịnh Nhàn một tiếng, tìm cho hắn một bác sĩ tâm lý.
Tối hôm đó Yến Thời Miên ở trong phòng ngủ của mình nhìn thấy Thịnh Tùy đã lâu không gặp.
Lên cấp 3, cậu bận, Thịnh Tùy càng bận hơn.
“Anh có chuyện gì không?” Yến Thời Miên thả cặp xuống, cần thận đặt lên đầu giường, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-co-chap-cu-ep-hon/3444636/chuong-11.html