lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, cậu rõ ràng biết tiếng tăm ở trường học của Lâm Nặc hỏng bét ra sao.
Dù cho có hư hỏng tới trình độ nào, thì dựa vào gương mặt" hại nước hại dân" đó của Lâm Nặc cũng thu hút đám nữ sinh xiêu lòng với cậu.
Lục Tỉnh không thể ngờ tới cô gái đó vậy mà tỉnh táo, lý trí mà biện hộ cho Lâm Nặc. Cậu quay sang thấy sắc mặc Lâm Nặc như thường lệ, bộ dạng không chút hứng thú nào.
Haizz... coi bộ "Thần nữ có ý, tương vương vô tình" đây mà. Bạn nữ lầu trên kia xem ra phải thất vọng rồi.
Cuộc cãi vả của Sở Từ và Sở Hàm vẫn chưa kết thúc.
Rốt cuộc Sơ Hàm có chút nhượng bộ:" em mặc kệ chị có chịu đổi chỗ hay không, về sau chị không được tiếp xúc nhiều với Lâm Nặc, còn nữa chị không thể tiếp tục làm việc cho cậu ta, chị là con gái làm vậy là tự hạ thấp bản thân mình, chị phải biết yêu quý bản thân nhiều hơn"
Nge thế Sở Từ cũng không giận, phản ứng rất tỉnh táo bình tĩnh, tới giọng điệu cũng tĩnh như mặt hồ không gợn sống:" việc mua đồ ăn vặt giúp người khác là hành động bình thường, cho dù tôi thật sự thích Lâm Nặc cũng là quyền tự do của tôi, mắc mớ gì phải để ý ánh mắt người khác, càng không phải hạ thấp chính mình".
Một cô gái 18 tuổi đang độc thân, nếu có ý muốn theo đuổi nam sinh đang độc thân khác cũng hợp tình hợp lí, Sở Từ cho rằng không gì phải tự ái cả. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-co-ay-muon-lam-ca-man/953266/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.