Nhìn Sở Từ trở nên xinh đẹp, ánh mắt Mạnh Ngữ Hâm tối đi vài phần. Cô quay qua nhìn Sở Hàm đứng cạnh, thấy cậu lo nhìn Sở Từ tới xuất thần.
Tay cầm túi xách Mạnh Ngữ đột nhiên siết chặt hơn.
Sau đó lại nói với Sở Hàm:" chị họ thật đẹp"
"Ừ" Sở Hàm vẫn tiếp tục nhìn theo Sở Từ.
Chị thật sự rất giống bà nội. Ông nội lại rất yêu bà nội, chuyện gì mà làm một người giống bà nội đến vậy lại lưu lạc bên ngoài?.
Sở Hàm rất ga lăng, kêu nhân viên đóng gói hết mấy bộ mà Sở Từ vừa thử qua. Cậu muốn Sở Từ thoát khỏi quá khứ kia.
Mạnh Ngữ Hâm thấy Sở Hàm vung tiền hào phóng vậy, cô cắn nhẹ môi.
Tuy là nhà họ Sở giàu có, Sở Hàm là học sinh cấp ba, tiền cậu là do hàng ngày cậu dành dụm mà ra. Tiền tiết kiệm so với mấy bạn cùng trang lứa nhiều hơn nhiều, nhưng cũng đừng vung tiền như rác chứ.
Lần này tiêu xài hết mười mấy vạn, trong thẻ Sở Hàm còn chưa tới 20 vạn, vậy mà lúc tính tiền cậu không chớp mắt cái nào.
Thanh toán xong, trên tay Sở Hàm túi lớn túi nhỏ, rồi lại hỏi Sở Từ:" chị còn muốn mua gì nữa không"
“Không cần.” Sở Từ vốn không quá hứng thú về quần áo, chỉ là Sở Hàm muốn mua, chỉ là cô thuận theo tiếng lòng, được miễn phí mà không nhận thật có lỗi.
Buổi tối, Sở lão gia cho người gọi Sở Hàm với Sở Từ vào phòng.
“Sở Từ, đầu tuần sau, cháu và Sở Hàm cùng tới trường học, thủ tục nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-co-ay-muon-lam-ca-man/953259/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.