Sở lão gia ốm yếu nằm trên giường bệnh, trên người cắm rất nhiều cái ống, trên miệng vẫn còn mang mặt nạ thở oxy. Bên cạnh bác sĩ tư nhân vẫn còn đang đứng ở đó.
Sở Hàmđi tớitrước giường,nhẹ giọng nói với ông" ông nội, con đã đưa người tới gặp ông rồi đây"
Ông quay sang nhìn theo phía sau Sở Hàm.
Thấy Sở Từ đứng đó, trong ánh mắt ông lão hiện ra sự phức tạp.
Hồi lâu mới trầm giọng nói." Đã về thì tốt rồi"
Đối với đứa cháu gái nhiều năm không gặp này, lớn lên lại rất giống người vợ đã mất của ông.
Sỡ lão gia cũng không lộ ra sự vui vẻ hay kích động gì nhiều. Thậm chí cũng không kêu Sở Từ lại gần giường nhìn cô thêm lác.
"Cháu dắt Sở Từ về phòng trước, có thiếu gì thì cháu cứ việc giúp con bé"Ông quay sang nói với Sở Hàm.
"Vâng,con biết rồi ông nội" mặc dù cậu vẫn còn hiếu kỳ về việc Sở Từ nhưng cậu cũng không muốn hỏi ông nội khi ông còn đang bệnh.
Cậu đưa Sở từ về phòng dành cho cô, căn phòng vừa mới dọn sạch sẽ từ hôm qua.
Lúc cậu biết ông nội muốn đón người chị này về thì đã kêu quản gia dọn dẹp phòng khách thành phòng dành cho cô rồi.
Phòng Sở Từ ở cuối dãy hành lang, ở xa hơn mấy phòng khác trong ngôi biệt thự này nhiều.
Mở cửa ra, Sở Từ thấy căn phòng rất sáng và rộng, cách bày trí cũng rất xa hoa.
“ Phòng này là của chị đó.” Sở Hàm nói.
“ Tôi ở chổ này không cần đóng tiền nhà hả? Mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-co-ay-muon-lam-ca-man/953254/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.