Cô giơ đao, nhắm thẳng cổ tang thi chém xuống. Một đao, đầu tang thi lăn lốc dưới đất, máu đen vảy ra đất, còn có chạy dài theo thân đao nhỏ giọt xuống. Hàn Chi nhanh chóng né vệt máu, để nó không bắn lên người cô. Cậu mợ, Lâm Tuấn, Lâm Chi Lan và cả Lăng Sâm không hẹn mà cùng nhau quay mặt ói.
Dù sao mọi người đã sống hơn mấy chục năm yên bình, nay lại nhìn thấy cảnh máu tanh như vậy cảm thấy rất khó chịu. Hàn Chi không nói gì, cô đợi mọi người thích ứng.
Ói ra cả mật xanh sau, một con khác lại chui lọt qua cửa. Lần này, Hàn Chi để anh họ lên trước. Lâm Tuấn tay nắm đao mồ hôi chảy ròng, nghiến răng bước tới, dùng hết sức mạnh bổ xuống một đao.
Lâm Tuấn không thể né nhanh được như Hàn Chi, bị vẩy máu đen khắp người, ôm mặt lại ói. Tiếp sau đến lượt chị họ, cũng không khá khẩm hơn được tý nào, ói đến mặt mày trắng bệch. Cả cậu cũng không ngoại lệ.
Người thê thảm nhất có lẽ là mợ, đến phim kinh dị mà mợ còn không dám xem nay phải gặp cảnh này ở ngoài đời. Tuy dị năng giúp mợ mạnh lên không ít nhưng bà phải chém đến nhát thứ hai tang thi mới chết được.
Lăng Sâm tiến lên trước, chuẩn bị nghênh đón con tang thi vừa mới vào sân. Động tác nhanh, chuẩn, gọn gàng chém rớt đầu tang thi, cũng đồng thời tránh được máu bắn lên người, tuy vậy nhưng hắn vẫn không chịu nổi mùi thối xông đầy mũi, quay mặt lại ói.
Từ nhỏ, Lăng Sâm liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-chi-muon-nhan-nha/152584/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.