Quân Cửu bỗng giãy giụa, cậu cố mở to mắt, muốn nói gì đó nhưng dị vật phá mở hậu huyệt khiến mọi âm thanh của cậu im bặt.
"Không, không muốn... " Quân Cửu giãy giụa, muốn đẩy kẻ trên người mình ra.
Không thể, cậu rõ ràng thích Phó Tầm An! Sao có thể quan hệ cùng người khác?!
Nghĩ đến người thân mật không phải Phó Tầm An, Quân Cửu ghê tởm đến muốn nôn mửa, nhưng tác dụng của rượu thật sự quá mạnh, Quân Cửu thậm chí không thể tập trung tinh thần để sử dụng dị năng.
" Không muốn... Thật bẩn... Phó Tầm An, Phó Tầm An, cứu tớ... Cứu... "
Quân Cửu liều mạng giãy giụa, từng tiếng từng tiếng kêu tràn ngập tuyệt vọng và giãy giụa, ngay cả nước mắt sinh lý cũng chảy ra.
Anatole rốt cuộc nghe được lời nói của cậu, cứng đờ mà dừng tất cả động tác.
" Ọe!" Quân Cửu nhân cơ hội này đẩy người ra, xoay người ghé vào mép giường nôn khan.
" Bẩn, thật bẩn, ghê tởm... " Quân Cửu điên khùng mà lẩm bẩm, liên tục nôn khan.
" A Cửu..." Bàn tay Anatole run rẩy, muốn chạm vào cậu.
" Cút! Rác rưởi! Thật ghê tởm! Ngươi cút đi!" Quân Cửu không muốn nghe, cũng không nghe lọt, cậu chỉ biết kẻ trên giường là kẻ đã đụng vào cậu.
Nghĩ đến việc lúc nãy, Quân Cửu càng nôn lợi hại, ghê tởm đến mức chạy xuống giường.
" A Cửu... " Không chỉ tay run, giọng Anatole cũng run lên.
" Ngươi không xứng gọi tên này! Ta bảo ngươi cút! " Quân Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-chi-muon-lam-be-hamster/2652743/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.