Kẻ đang bị trói kia không ngờ lại là Sở Hóa Long. Hắn ngẩn đầu nhin lên, dù đã bị mái tóc đen dài che đi khuôn mặt, thế nhưng đôi mắt sáng quắt, như lửa hận âm ỉ một lần nữa trỗi dậy. Hắn gồng người lên, những vết thương còn chưa khép miệng bởi vì dùng sức đột ngột mà rách ra, máu tươi từ bên trong trào ra ngoài.
Nhưng Sở Hóa Long dường như chẳng có biểu hiện gì gọi là đau đớn cả, ngược lại những vết thương đó giống như một liều thuốc kích thích, nó chỉ khiến cho hắn thêm mạnh mẽ. Ngặt nỗi những dây xích trói buộc hắn quá cứng cáp, khiến cho Sở Hóa Long không tài nào cử động được, chỉ có thể giương mắt nhìn kẻ thù đáng hận kia từ từ tiến sát tới gần mình.
- Khà khà, ý chí của ngươi thật mạnh mẽ, ngay cả huyết trùng cũng không thể làm tha hóa được. Bản tọa thắc mắc, rốt cuộc ngươi đã ngộ được thứ gì?
Vừa nói, Trịnh Thần Không vừa nhớ lại thời điểm hắn tấn công Sở gia, bắt giữ Sở Hóa Long. Những kẻ khác thì không nói, không có ai có thể ngăn cản nổi sức mạnh của hắn cả. Thế nhưng khi giao chiến với Sở Hóa Long, Trịnh Thần Không phải sử dụng rất nhiều con bài mới có thể bắt được hắn. Đến khi đó Trịnh Thần Không mới hiểu ra rằng, Sở Hóa Long cũng là một kẻ tu luyện thiên thư.
Quyển thiên thư mà Sở Hóa Long lĩnh ngộ cũng là Địa Ngục Đạo, giống như hắn vậy. Lúc đó Trịnh Thần Không mới sực nhớ đến một người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2771337/quyen-5-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.