Tàng Thiên Ca hình như đã nghe qua cái tên này ở đâu rồi, miệng lẩm bẩm.
- Y là đệ tử Tiêu Diêu chi tộc, danh tiếng khá lớn tại thần điện, được xếp vào hàng ngũ thiên tài tham gia Phong Thần Chiến.
Đứng bên cạnh, Nguyệt nói.m
- Ngươi có thể đi được rồi!
Thấy gã hạ nhân kia còn đang khiếp sợ, Quân Mạc Tà liền để cho hắn rời đi. Còn để hắn đứng đó, nói không chừng bị bá khí của họ làm cho ngất đi.
- Tên Tàng Hồng Uyên này được nhỉ, coi bộ rất xứng với nha đầu này.
- Chúng ta đi tìm Tử Đan thử xem có phải nàng bị ép buộc hay không. Nếu như ép buộc, Thiên Ca có thể dùng thân phận của mình để bãi bỏ hôn lễ này.
- Như vậy có được không? Đây là chuyện của gia đình người ta, chúng ta xen vào hình như không được hay cho lắm.
Võ Canh nói.
- Tại sao lại không hay chứ? Chuyện tình cảm không thể ép buộc được.
- Vô Trần tỷ nói đúng đấy, tình cảm phải đến từ hai phía, miễn cưỡng không có hạnh phúc đâu. Thiên Ca, chàng là người chứng kiến chuyện này nên chàng rõ hơn ai hết. Có đúng không?
Nguyệt vừa nói, ánh mắt u buồn nhìn Tàng Thiên Ca. Chỉ thấy trong chốc lát Tàng Thiên Ca thoáng qua một tia bi thương, như đang nhớ lại chuyện lúc hắn còn nhỏ. Thở dài một tiếng, hắn nói:
- Chúng ta tìm Tử Đan trước rồi tính.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
- Phụ thân, ta không muốn. Ta không cưới hắn đâu!
Đám Tàng Thiên Ca đi đến trước một tòa phủ đệ to lớn thì bỗng nghe một giọng nói quen thuộc đang hét toáng lên. Mọi người lúc này đã xác định được Tàng Tử Đan rõ ràng bị ép cưới. Mấy gã Tàng Thiên Ca, Quân Mạc Tà, Võ Canh và Ninh Tiểu Tam còn chưa kịp phản ứng gì thì một bóng người từ bên cạnh bọn hắn xông thẳng vào bên trong, thậm chí là không nể nang gì, trực tiếp phá cửa đi vào. Hành động bá đạo như thế này, ngoài Ngọc Vô Trần ra thì còn ai dám làm chứ.
Ngọc Vô Trần tức giận, bức xúc nói. Nàng bề ngoài lạnh lùng, thế nhưng thực chất cực kỳ nóng tính. Hơn ai hết Quân Mạc Tà là người cảm nhận rất rõ, bởi vì trước đây hắn đã từng bị nàng truy sát một lần, dù khi ấy thực lực của nàng không mạnh bằng hắn. Ngọc Vô Trần nghĩ chuyện gì là liền nói ra ngay, không nể nang bất kỳ một ai cả. Thậm chí là đắc tội người khác đi nữa, nàng cũng không hề quan tâm.
Người đi cùng với Tàng Thiên Ca há phải người bình thường. Lại biết được thực lực siêu phàm của nàng, trong lòng phụ thân của Tàng Tử Đan sinh ra thoái ý muốn từ chối cái hôn lễ này, nhưng bỗng nhiên khi ánh mắt đảo qua chỗ của Ninh Tiểu Tam thì thần trí đau như búa bổ vậy, dần trở nên mơ hồ, giống như đang bị kẻ khác điều khiển vậy.
Giọng điệu lúc này cũng thay đổi hoàn toàn, như biến thành một con người khác. Không còn nhìn Tàng Thiên Ca bằng con mắt sợ hãi hay nhìn Ngọc Vô Trần một cách úy kỵ nữa, hắn nói:
- Nó là con của ta, ta bảo nó đi hướng đông thì nó không được phép đi hướng tây, muốn nó đứng thì nó tuyệt đối không được ngồi. Còn ngươi chỉ là người ngoài, dù ngươi là con của lão thiên đi nữa không cũng không có quyền xen vào chuyện của gia đình ta.
Thái đội thay đổi đột ngột không kiêng nể, so với Ngọc Vô Trần còn muốn dữ dội hơn, không chỉ đám Tàng Thiên Ca mà ngay cả Tàng Tử Đan cũng phải kinh ngạc. Giống như người đang đứng trước mặt kia không phải là phụ thân mà nàng biết vậy.
Rồi hắn lại nhìn Tàng Thiên Ca, tuy rằng ôm quyền đầy lễ nghi, thế nhưng ý tứ như đang đuổi người khác đi.
- Điện hạ, đây là chuyện riêng của gia đình chúng ta, hy vọng điện hạ không tùy tiện xen vào.
- Nếu ta cố ý thì sao?
- Nếu như điện hạ đã cố chấp như vậy, ta sẽ phải tuân theo, nhưng khi đó, chỉ sợ danh tiếng của điện hạ sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, người bên ngoài sẽ không còn xem điện hạ và Thiên Long thần điện chúng ta ra gì nữa. Kính mong điện hạ suy nghĩ kỹ, đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng đến bản thân điện hạ và Thiên Long thần điện, nhất là trong thời điểm Phong Thần Chiến sắp diễn ra.
Ánh mắt nghiêm túc nhìn Tàng Thiên Ca nói, có vẻ như dù Tàng Thiên Ca làm thế nào đi nữa cũng không thể cản nổi quyết tâm của hắn. Ngay cả việc dùng thân phận Thánh tử của mình cũng không thể phá bỏ quyết định của y, Tàng Thiên Ca không thể nghĩ được cách nào để giải cứu Tàng Tử Đan cả. Vả lại hắn nói không sai, nếu như Tàng Thiên Ca giống như Võ Canh, hắn sẽ không màng đến tiếng tăm của mình. Nhưng đằng này, hắn mang trên mình danh dự và địa vị của một thế lực khổng lồ. Nếu như ảnh hưởng đến Thiên Long thần điện, không chỉ hắn mà cả những người liên quan mà hắn yêu thương nhất cũng sẽ bị liên lụy.
Nguyệt đứng bên cạnh nhìn hắn bằng ánh mắt u buồn, như thể đang cảm thông với quyết định của hắn, nhưng trong lòng lại vô cùng buồn bã vì chuyện của Tàng Tử Đan. Ban đầu định dùng cái thân phận Thánh tử, cuối cùng lại bởi vì cái thân phận này làm rào cản. Trên đời này thật đúng là không thể lường trước được việc gì.
- Nếu như ngươi đã nói như vậy, ta liền không tiếp tục truy xét nữa. Nhưng ta hy vọng ngươi có thể nghĩ cho Tàng Tử Đan một chút.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]