Đáng tiếc là Tàng Thiên Ca cảnh báo đã muộn. Võ Canh một quyền đánh thẳng vào mặt Long Vô Mệnh, chỉ thấy sắc mặt của Long Vô Mệnh đại biến, có lẽ hắn không ngờ rằng Võ Canh như vậy mà thực sự ra tay đánh ngay. Ngay lúc tất cả mọi người thất kinh, bỗng nhiên trước mặt Long Vô Mệnh cảnh sắc trở nên bóng loáng kỳ lạ, giống như mặt nước trong vắt, mơ hồ phản chiếu bóng người vào trong đó.
Xuất thủ quá nhanh, hơn nữa cái đầu của Võ Canh còn chưa nguội, mà huyễn ảnh kia bất ngờ xuất hiện, trong nhất thời hắn không thể thu lại được. Cánh tay hắn đánh tới, tưởng rằng Long Vô Mệnh sẽ ăn trọn một quyền, chẳng ngờ tay của Võ Canh lại rơi thẳng vào trong huyễn cảnh, chớp mắt sau đó bật ngược lại về phía Võ Canh. Một quyền hắn đánh ra rốt cuộc lại chính bản thân hắn hưởng thụ, thậm chí lực lượng so với lúc hắn đánh ra mạnh hơn một bậc nữa.
Võ Canh hét thảm một tiếng, thân thể phản chấn lùi về phía sau mấy bước. Trên mặt đất in hằn mấy dấu chân sâu hoẳm. Trên khóe miệng của hắn chảy xuống một tia máu tươi, dĩ nhiên là do bị phản chấn gây nên. Lúc này, Võ Canh không còn thái độ đùa cợt như trước nữa, thoáng chốc trở nên nghiêm túc lạ thường. Hắn lau đi vệt máu, thần thức tản ra, nghiêm túc nói:
- Là vị bằng hữu nào vừa xuất thủ, chẳng biết có thể ra mặt nói chuyện được không?
Cả đại quảng trưởng rơi vào im lặng, thậm chí có thể nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2771029/quyen-5-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.