Khôi phục được một phần lực lượng, Tinh Hồn liền tiếp tục theo hướng tây mà phi hành. Trong lòng hắn đang nóng như lửa đốt, chỉ mong kịp lúc đến đế đô Thiên Phong ngăn cản đại hôn của Trịnh Thần Không. Lần trước hắn phá vỡ hôn lễ của Lý Tinh Vân đã dẫn động vô số cường giả truy sát, khiến cho hắn suýt chút nữa thân vẫn đạo tiêu. Đó còn là trong trường hợp Lý Tinh Vân không phòng bị, lần này Trịnh Thần Không còn công bố cho cả Huyền Thiên giới biết, chỉ sợ đây là cái bẫy mà Trịnh Thần Không sắp đặt để dụ Tinh Hồn vào tròng.
Nhưng dẫu biết đó là cái bẫy, Tinh Hồn vẫn không thể không đến. Hắn vốn là một người trầm tĩnh quyết đoán, nhưng bây giờ hắn đã không thể làm chủ được bản thân mình nữa. Trên thế gian này, có bao nhiêu người có thể vứt bỏ được chấp niệm của bản thân? Có chăng đó chính là đức phật mà thôi. Nhưng đó là bởi vì phật không có người thân, một lòng cầu đạo, đạt đến niết bàn. Còn Tinh Hồn thì khác, có thể hắn vô tình với người khác, nhưng còn với những người thân quen của mình, hơn nữa lại là nữ nhân của mình, dù có tâm có vững như bàn thạch đi nữa thì hắn vẫn không khỏi lung lay.
- Dừng lại, tên chết tiệt này.
Mặc Uyên nhìn theo bóng lưng Tinh Hồn rời đi, trong lòng phẫn nộ quát lớn. Thế nhưng lực bất tòng tâm, chỉ biết nằm im một chỗ mà chẳng thể làm gì khác. Đối với một kẻ sức mạnh vô song như hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770925/quyen-4-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.