Hắn nở nụ cười lạnh, đâu đó thoáng qua một nét bi thương. Ở đây, có lẽ chỉ có duy nhất một mình Phượng Cửu mới dám ăn nói như vậy với hắn. Chứ như mấy tên khác, kể như cả Kiều An và Cơ Dung nói chuyện cũng phải nhìn sắc mặt của hắn.
- Nghỉ như vậy cũng đủ rồi, lên đường thôi.
Tinh Hồn nhắm mắt dưỡng thần vài giây, sau đó cất giọng. Mục đích mà hắn ở đây là đợi Tiêu Thiên Tứ, đã gặp mặt xong thì ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì nữa. Phượng Cửu làm điệu bộ lười biến, nói:
- Chẳng phải nói nghỉ ở đây một đêm sao? Giờ này trời vẫn chưa sáng mà.
Tinh Hồn chẳng buồn đáp lại, nhấc chân tiến vào bóng đêm của khu rừng. Cơ Dung và Kiều An nhìn nhau, sau đó cũng đứng dậy đi theo sau lưng hắn. Hai người hiện tại đã hoàn toàn quy phục Tinh Hồn, thế nên hắn đi đâu thì hai người phải theo đó.
Phượng Cửu nhìn theo bóng lưng hắn, chỉ biết bật cười tự nói:
- Tên nhạt nhẽo.
Sau đó thì đương nhiên nàng cũng phải đi theo hắn, đâu có khả năng ở lại đây. Chỉ thấy Phượng Cửu lắc người một cái, chớp mắt đã thuấn di ngay bên cạnh Tinh Hồn. Nàng lại cất giọng hỏi tiếp:
- Bây giờ chúng ta đi đâu?
- Trở về nơi bắt đầu!
Tinh Hồn sắc mặt hơi trầm xuống, có vẻ như những dòng hồi ức xưa lại tràn về. Ba người Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An nhìn nhau, trong lòng không hẹn mà cùng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770724/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.