Chương trước
Chương sau
Uy áp bạo tạc, quỷ dị vô cùng. Tinh Hồn nuốt một viên đan dược, nguyên lực phục hồi được một phần. Mắt thấy Trịnh Thần Không bị thương nặng, một cái nhấc tay cũng rất khó khắn. Đây chính là cơ hội để giết giết Trịnh Thần Không, Tinh Hồn lập tức xông thẳng, hữu thủ thành trảo, nhắm vào ngực Trịnh Thần Không cho hắn một chưởng.

Thế nhưng vừa tiếp cận thì cảm nhận một cỗ sát khí kinh người, chỉ thấy Trịnh Thần Không toàn thân bao phủ một tầng huyết mang, tựa hồ một huyết ma nhân từ cõi âm ty trỗi dậy. Uy lực to lớn này khiến cho Tinh Hồn bị chấn ngược trở lại, ngã nhào xuống đống đổ nát, phun ra một ngụm máu tươi, đầu óc giây lát trở nên mơ hồ.

Trịnh Thần Không bay thẳng lên bầu trời, không gian như bị phá nát, mở ra một cánh cổng hắc ám. Trịnh Thần Không bước chân vào đó, ám khí ôm lấy thân thể hắn, tựa hồ vô cùng phấn khích. Bên dưới đống đổ nát, Tinh Hồn gắng gượng đứng dậy, hắc y rách nát, lộ ra thân hình đang rỉ máu, ánh mắt một tầng sát khí, hướng nhìn lên bầu trời.

Trịnh Thần không dường như nhớ ra điều gì đó, bỗng xoay người lại, vẫn thái độ ngông cuồng không lẫn vào đâu, nhìn xuống Tinh Hồn. Hai luồng mục quang chạm vào nhau, giống như chuẩn bị tiếp tục cuộc chiến. Trịnh Thần Không giọng nói cuồng ngạo:

- Tinh Hồn, hôm nay bổn thái tử thua ngươi nửa chiêu. Lần sau gặp lại nhất định sẽ trả lại ngươi gấp trăm lần.

Nói xong, bước chân lùi lại, như đang chìm dần vào hắc ám bất tận. Khi bóng tối ôm lấy thân thể Trịnh Thần Không thì cánh cổng không gian cũng biến mất. Thiên địa dần bình ổn trở lại. Cuộc chiến giữa hai thiên tài trẻ tuổi tại Địa ngục tháp khiến cho một mảnh không gian bị biến dạng hoàn toàn. Mặc dù tu vi chưa tiếp cận Đấu thần kỳ, thế nhưng tuyệt đối không hề thua kém cuộc chiến của những đại cường giả này.

Phương viên hơn vạn dặm trở thành một đống đổ nát, mặt đất chỗ lồi chỗ lõm, có những nơi xuất hiện những khe nứt sâu không thấy đáy. Không gian xuất hiện những khe nứt, cho dù là pháp bảo cấp Tôn phẩm cũng bị nó phá hủy ngay. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy có trên dưới trăm cái khe nứt không gian.

Cuộc chiến này mà người bên ngoài Huyền thiên giới biết được, nhất định sẽ tạo nên một trận phong ba. Danh tiếng của cả hai sẽ được lưu truyền, đẩy cao lên hơn bao giờ hết. Ngay cả Trịnh Thần Không thua Tinh Hồn nửa chiêu, nhưng danh tiếng nghe qua cũng như sấm đánh ngang tai.

Trở lại với câu chuyện, thấy Trịnh Thần Không biến mất trên bầu trời, Tinh Hồn tức giận hét lên một tiếng. Đất đá xung quanh bị chấn nát, phong nhận bay loạn tứ tung. Một lúc sau, Tinh Hồn áp chế lại tinh thần, song thủ nắm chặt, ánh mắt nhìn vào khoảng không, chính là nhìn vào hướng mà Trịnh Thần Không rời đi, lạnh lẽo nói:

- Lần sau gặp lại, kết quả sẽ không như thế này đâu.

Sau đó, lấy ra từ Huyền tiên các một bình linh đan rồi uống vào. Vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết thôn phệ dược lực, một khắc sau, thương thế đã phục hồi tám phần. Nội thương, ngoại thương đã chữa trị gần như xong, chỉ cần nghỉ ngơi thêm vài ngày thì sẽ trở lại đỉnh phong.

Cuộc chiến này giúp ích cho Tinh Hồn rất nhiều. Tiếp tục như thế này, ngày đột phá Hợp đạo kỳ sẽ không còn xa nữa. Hiện tại không còn đối thủ nào tranh đoạt với Tinh Hồn được nữa, chỉ cần vượt qua được ba tầng tiếp theo, Huyết trì ngục, Lục dục ngục và Hoặc tâm ngục nữa, pháp bảo vô thượng nhất định sẽ đến tay Tinh Hồn.

Bỗng Tinh Hồn nhớ ra một chuyện, lúc phát hiện ra khí tức của Trịnh Thần Không, Tinh Hồn còn cảm nhận có một luồng khí tức khác nữa. Người kia có tu vi Thần vương cảnh hậu kỳ, dường như đang bị Trịnh Thần Không truy sát.

Khiến cho Tinh Hồn ngạc nhiên là, người bị Trịnh Thần Không truy sát có gì đó rất quen thuộc. Nó rất giống với một người, cũng là địch nhân của Tinh Hồn, chỉ là kẻ này so với địch nhân của Tinh Hồn thì tu vi cao hơn rất nhiều.

Cả hai người này đều xuất phát cùng một hướng, chính là hướng tây. Trịnh Thần Không truy sát người nọ, rõ ràng là có gì đó không muốn người nọ biết được. Chẳng lẽ, nơi đó có bảo vật gì chăng.

Thiết nghĩ như vậy, Tinh Hồn đứng thẳng dậy, phi thân tới chỗ ba người Tàng Tử Đan, Thiên tuyết miêu và Kiều An. Nhìn thấy Tinh Hồn bình an vô sự, Tàng Tử Đan – lúc này đã hồi tỉnh – thở phào một hơi nhẹ nhõm, giọng nói trong trẻo ấm áp hỏi:

- Dạ Quân ca ca, ngươi không bị thương chỗ nào chứ?

Tuy rằng đã biết thân phận thật sự của Tinh Hồn, thế nhưng Tàng Tử Đan như trước vẫn gọi Tinh Hồn bằng cái tên “Dạ Quân”. Có lẽ, tạm thời nàng vẫn còn chưa thích ứng được. Còn Tinh Hồn thì không quan tâm đến việc xưng hô, nàng muốn gọi hắn như thế nào cũng được. Tinh Hồn đối với nàng hết sức quý trọng, nên mỉm cười đáp:

- Ta không sao. Bây giờ chúng ta đi về hướng tây một chuyến, sau đó mới tìm Truyền tống trận tiến vào tầng thứ bảy Huyết trì ngục.

- Đi về hướng tây để làm gì?

Tàng Tử Đan ngạc nhiên hỏi.

- Ta cũng không biết, nhưng mà ta đoán có thứ gì đó đang tồn tại ở hướng tây mà Trịnh Thần Không không muốn để người khác biết.

Tinh Hồn đáp. Sau đó để cho Thiên tuyết miêu hóa ra bản thể rồi cùng nhau đi về hướng tây.

Bởi vì không gấp gáp, nên tốc độ của bốn người khá chậm. Gần hai giờ sau, bốn người Tinh Hồn mới tiếp cận hang động, nơi đang lưu giữ quyển thiên thư thứ năm Địa ngục đạo.

Cảm nhận được bên trong có thứ gì đó đang kêu gọi mình, Tinh Hồn liền nói với Tàng Tử Đan:

- Ta sẽ đi vào đó. Muội đợi ta ở đây.

- Lỡ có gì nguy hiểm thì sao? Hay là chúng ta cùng vào trong đó. – Tàng Tử Đan ánh mắt lo lắng nói.

Tinh Hồn lắc đầu, nói:

- Yên tâm, hiện giờ không có thứ gì có thể uy hiếp đến tính mạng ta cả. Hơn nữa, để muội ở ngoài đây ta sẽ đỡ lo lắng hơn. Cứ như vậy đi.

Nói xong, Tinh Hồn nhún chân, đáp người xuống dưới, từ từ bước vào trong hang động tăm tối. Tàng Tử Đan nhìn theo bóng lưng Tinh Hồn đang từ từ biến mất, tuy rằng hắn nói mình sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng trong lòng Tàng Tử Đan vẫn hiện lên một nỗi lo.

Dường như cảm nhận được Tàng Tử Đan đang nghĩ gì, Kiều An ngồi bên cạnh mở lời an ủi:

- Nha đầu thối, ngươi yên tâm đi. Hắn nhất định sẽ không có chuyện gì đâu.

Tàng Tử Đan gật đầu, nhưng ánh mắt đẹp vẫn nhìn chằm chằm vào cánh cửa hang động, mặc dù Tinh Hồn từ lúc nào đã biến mất khỏi đó.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!

Bóng tối vô cùng vô tận, hàn khí lạnh lẽo thấu xương. Không giống như tầng thứ ba Hàn băng ngục với hàn khí như cứa vào da thịt, nơi này mang đến cho người ta một cảm giác sợ hãi, giống như xung quanh là tử thần đang rình rập, đợi thời cơ cướp đi tính mạng của kẻ lưu lạc vào nơi này.

Tinh Hồn cước bộ vẫn tiếp tục, không dừng lại chút nào. Nơi này tuy tối tăm, thế nhưng Tinh Hồn nhờ có Thiên ma nhiếp hồn chi nhãn nên vẫn nhìn rõ được tình hình xung quanh. Để đảm bảo, Tinh Hồn còn sử dụng cả Tuyệt kết giới để có thể đối phó với mọi tình huống.

Thế nhưng đã gần một khắc trôi qua, tất cả vẫn bình thường. Nguy hiểm ở cái hang động này chính là đám Bất tử oán linh, nhưng toàn bộ đã bị Đế hồn đỉnh thôn phệ hoàn toàn, thế nên sớm đã không còn một trở ngại nào cả.

Một lúc sau, Tinh Hồn nhìn thấy phía ra có ánh sáng, tuy rằng không mạnh nhưng có lẽ lối ra ở nơi đó. Tuy rằng hơi ngạc nhiên vì không có bất kỳ trở ngại nào, nhưng mà dù sao cũng là chuyện tốt. Lập tức Tinh Hồn gia tăng cước bộ, nhanh chóng tới nơi phát ra ánh sáng.

Khi vừa bước vào, Tinh Hồn không ngờ nơi này là một cái đại sảnh lớn. Chỗ mà Tinh Hồn đi vào, không phải là con đường dẫn vào đai sảnh chứa quyển thiên thư thứ năm Địa ngục đạo, mà là con đường phía bên trái.

Vừa bước vào đại sảnh này, Tinh Hồn đã cảm thấy điều gì đó kỳ lạ. Thế nhưng nghĩ mãi mà không biết vì sao. Dường như có cảm giác mình vừa bước vào một địa phương khác vậy. Đứng nghĩ ngợi cũng không có kết quả, Tinh Hồn liền tiến thêm một bước nữa để xác minh thắc mắc của mình.

Quả nhiên đúng như những gì hắn suy nghĩ. Vừa bước thêm một bước nữa, mặt đất bên dưới sáng rực, lam quang đại thịnh, không gian ầm ầm chấn động. Bên dưới đại sảnh đã phong ấn một trận cấm chế, nếu có người đặt chân vào lập tức sẽ khởi động ngay.

Bố trí một trận cấm chế như thế này, chắn chắn thứ được cấm chế bảo vệ vô cùng trân quý. Có thể nói, hiện tại thứ Tinh Hồn không sợ nhất chính là trận pháp cấm chế. Ngay cả thượng cổ trận pháp Tinh Hồn cũng có cách phá giải, nói chỉ là những trận pháp này. Thứ Tinh Hồn cần nhất chính là thời gian, chỉ cần có thời gian quan sát, Tinh Hồn sẽ có biện pháp để hóa giải. Hiện tại trận pháp chỉ mới khởi động, thế nên hắn chưa biết đại trận cấm chế này như thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.