Từng bước, từng bước nặng nề. Mới đi được một nữa chặn đường mà Trịnh Thần Không đã tiêu tốn gần trăm viên Thuần nguyên đan. Nhìn sắc mặt căng thẳng không chút huyết sắc, trên khóe miệng còn xuất hiện một tia máu nữa. Dường như Trịnh Thần Không đã bị nội thương.
Ở phía xa, trên một cây đại thụ cách tế đàn Truyền tống trận chừng ba mươi mét, một nhân ảnh đứng trên ngọn cây, hắc y bay phất phơ theo gió, hai tay khoanh lại, mục quang thâm sâu dõi theo Trịnh Thần Không.
Hắc y nhân này, dĩ nhiên chính là quỷ mị Tà Phong. Khác với bốn tầng trước, tầng thứ năm Vô lôi ngục này chỉ có duy nhất một cái Truyền tống trận, và buộc kẻ tham gia phải tự thân vận động. Không tìm thấy thì chết, mà tìm thấy cũng chưa chắc còn sống. Có thể nói, tầng thứ năm Vô lôi ngục này rất khắc nghiệt.
Bên dưới mặt đất này, thời gian đã qua bao lôi không ai rõ, nhưng có lẽ đã có rất nhiều người ngã xuống bởi sự khắc nghiệt của nơi này. Quỷ mị Tà Phong thâm sâu nhìn Trịnh Thần Không, giọng lạnh lẽo tự nói:
- Không ngờ còn có cả Bán thần khí Đế hồn đỉnh. Đáng tiếc, tu vi của ngươi vẫn chưa đủ để phát huy toàn bộ sức mạnh của Đế hồn đỉnh. Hắc hắc, cố lên nào tiểu tử, đừng chết quá sớm như vậy làm bổn tọa mất vui.
Một khắc… hai khắc… bỗng hơn trăm đạo Tịch diệt thần lôi giáng xuống, đánh thẳng vào thân Đế hồn đỉnh. Vẫn như trước, Đế hồn đỉnh tựa như ngọn thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770633/quyen-3-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.