Chương trước
Chương sau
Nói về Ngân giáp ma ngư này, ở thời thượng cổ Hồng Hoang, địa vị trong yêu tộc cũng không cao, tu vi cao nhất của Ngân giáp ma ngư Phân thần kỳ. Sở dĩ nổi tiếng là vì lực lượng phòng ngự rất cao, tính tình hung bạo, tốc độ trong nước rất nhanh, và đặc biệt là tấn công theo bầy. Cho dù là tu sĩ Hợp thể kỳ, Độ kiếp kỳ cũng ăn trái đắng trong tay Ngân giáp ma ngư.

Hiện tại trước mặt Tinh Hồn, mười đầu Ngân giáp ma ngư, bọn chúng cao khoảng một mét rưỡi, tuy rằng đứng bằng hai chân, nhưng cái đầu vẫn giống cá, tay và chân có màng, da dẻ xanh xao, tu vi cao nhất là một đầu Ngân giáp ma ngư Nguyên anh trung kỳ.

Vừa này bất ngờ tấn công Tinh Hồn từ dưới nước chính là đầu Ngân giáp ma ngư tu vi Nguyên anh trung kỳ này. Tuy rằng Ngân giáp ma ngư có đến mười tên, thế nhưng đối với đại tu sĩ Độ kiếp kỳ đệ thập trọng như Tinh Hồn, hoàn toàn không đặt chúng vào mắt. Ngân giáp ma ngư khi ở dưới nước có thể ẩn dấu khí tức, khu rừng này lại có điều gì đó rất kỳ lạ, khiến cho thần thức Tinh Hồn không thể nào thẩm thấu được, vì thế nên mới bất ngờ bị đầu Ngân giáp ma ngư tu vi Nguyên anh trung kỳ bất ngờ tấn công. Khi ở dưới nước, Ngân giáp ma ngư có thể triển khai sức mạnh cao hơn một tầng, ví dụ như một kích của Ngân giáp ma ngư Nguyên anh kỳ, có thể xuất ra một lực của ngang với tu sĩ Phân thần kỳ.

Tinh Hồn trước khi đi vào Tử vong chi địa đã hoàn toàn thu liễm khí tức, trừ khi là cường giả Đấu thần kỳ như Ảo nguyệt khiếu thiên lang Cơ Dung và quỷ mị Tà Phong mới có thể nhận ra. Đám Ngân giáp ma ngư này tuy rằng hiếu chiến, thế nhưng vì không thể nhìn ra được tu vi của Tinh Hồn nên vẫn bảo trì thân thủ, ánh mắt đảo qua đảo lại dò xét.

Tinh Hồn bây giờ đã là đại tu sĩ Độ kiếp kỳ đệ thập trọng, chỉ một đoạn thời gian nữa sẽ đột phá Độ kiếp kỳ thập nhất trọng, thế nên hoàn toàn không đặt đám Ngân giáp ma ngư này vào mắt. Lúc trước vì nơi quỷ dị này mới không phát hiện bọn chúng, nhưng bây giờ thì… tình thế đã đổi rồi.

Ngân giáp ma ngư tính tình hung bạo, đặc biệt đối với nhân loại thì càng xuất thủ độc ác, nếu lỡ như Tàng Tử Đan lọt vào tay Ngân giáp ma ngư này thì nguy hiểm vô cùng. Bây giờ phải tốc chiến tốc thắng, sau đó dùng Nhiếp hồn thuật với đầu Ngân giáp ma ngư tu vi Nguyên anh trung kỳ kia thử xem có thu được kết quả không. Nghĩ liền làm, bảo kiếm trong tay rực sáng quang mang, như muốn xua đi bầu không khí hỗn độn ở khu trạch lâm quỷ quái này. Thân thể Tinh Hồn như một cơn cuồng phong, trong sát na, Tinh Hồn liên tục bổ ra vô số đạo kiếm cương, mỗi đạo đều ẩn chứa sức mạnh vô song, đi tới đâu là hủy diệt tới đó, không gì cản được.

- Truy phong cửu kiếm đệ nhị thứ - Cuồng phong quá cảnh!

Bởi vì tốc độ xuất kiếm của Tinh Hồn quá nhanh, khiến cho mười tên Ngân giáp ma ngư không kịp trở tay, ngay lập tức bị vô số đạo kiếm cương của Tinh Hồn chém thành mười mấy mảnh, đầu, tay, chân, lục phủ ngũ tạng… nằm la liệt tứ phía, chết đi mà không một tiếng la hét.

Đương nhiên Tinh Hồn vẫn lưu lại tên Ngân giáp ma ngư tu vi Nguyên anh trung kỳ, hắn chỉ bị Tinh Hồn chặt đứt hai tay hai chân, miệng liên tục rên la thảm thiết. Tinh Hồn tốc độ quỷ mị xuất hiện ngay bên cạnh, đôi mắt huyết ngọc bỗng lóe lên, Thiên ma nhiếp hồn chi nhãn được vận chuyển. Ngân giáp ma ngư bỗng nhiên mọi sư đau đớn thể xác biến mất, đầu óc rơi vào mơ hồ.

Lấy được tin tức xong, Tinh Hồn liền chưởng một chưởng vào đầu tên Ngân giáp ma ngư còn sống, triệt để tiêu diệt. Quả nhiên đúng như Tinh Hồn đoán, Tàng Tử Đan cùng với đám người Thiên long thần điện chính là bị Ngân giáp ma ngư này bắt đi. Làm cho Tinh Hồn ngạc nhiên là, trong số đó còn có mấy người mà Tinh Hồn bắt gặp lúc trở về Dạ sơ chiêu mộ Ngô Tinh, nếu như nhớ không lầm thì gã nam tử dẫn đầu lúc đó tên là Chu Tuấn Lương, thật không ngờ hắn ta lại là đệ tử Thiên long thần điện.

Biết được tung tích Tàng Tử Đan, Tinh Hồn càng cấp tốc xông thật nhanh vào sâu trong Tử trạch lâm, hy vọng có thể cứu được Tàng Tử Đan. Trên đường đi, Tinh Hồn giải phóng tu vi bản thân, tản ra uy áp khiến cho tử linh ma vật xung quanh không dám tiếp cận. Đương nhiên cũng có những đầu Tử linh ma thú không biết sống chết, bởi vì đã lâu không có sinh vật sống đi vào, thế nên sự tham lam đã lấn át nỗi sợ, liền xông ra ngăn cản Tinh Hồn.

Hiện tại chỉ cần không phải là Tử linh ma vật tu vi cấp Thần đế cảnh hậu kỳ thì Tinh Hồn hoàn toàn xem thường, chỉ trong vài đường kiếm đã giết sạch bọn chúng. Đã đi sâu vào bên trong Tử trạch lâm, thế nhưng vẫn chưa tìm thấy dấu tích của Tàng Tử Đan khiến cho trong lòng Tinh Hồn rất khó chịu.

Bỗng đâu đó sâu trong Tử trạch lâm vang lên những âm thanh kỳ quái liên tục không ngưng, Tinh Hồn cấp tốc chạy về chỗ đó ngay. Năm phút sau, Tinh Hồn đã đến gần chỗ âm thanh phát ra. Chỉ thấy nơi đó, có khoảng ba trăm đầu Ngân giáp ma ngư, tay cầm thiết côn không ngừng gõ xuống mặt đất, tạo nên những âm thanh nghe rất nhức tai, miệng thì không ngừng ngâm vang những âm thanh quái dị, rợn người.

Bọn chúng đứng thành hình tròn, vây xung quanh một hồ nước rộng chừng hai mươi mét. Ở giữa hồ nước là một tế đàn được dựng bằng đá, đứng trên đó là năm đầu Ngân giáp ma ngư, trong số đó có một đầu Ngân giáp ma ngư tu vi Phân thần hậu kỳ, đang cầm trên tay một pháp trượng, dường như chính là tộc trưởng của Ngân giáp ma ngư sinh sống trong Tử trạch lâm.

Phía sau lưng tộc trưởng Ngân giáp ma ngư, chính là ở giữa tế đàn có mười cái thiết trụ, trên đó có khắc những cổ ngữ, bí văn thần bí. Khiến cho Tinh Hồn nổi giận, chính là mười cái thiết trụ đó cột mười người, năm nữ năm nam, trừ đôi mắt bị bịt kín thì toàn thân đã bị lột sạch y phục, trên thân thể họ được vẽ những đồ án kỳ bí, có lẽ là một chú văn truyền thừa của Ngân giáp ma ngư tộc.

Tinh Hồn thoáng cái liền nhận ra, trong số năm người nữ, Tàng Tử Đan chính là nằm trong số đó. Nếu như bình thường gặp cảnh này, Tinh Hồn có thể xuất thủ giải cứu bọn họ, nhưng bây giờ có cả bằng hữu của hắn thì tuyệt đối không bỏ qua.

Ngân giáp ma ngư ở đây rất đông, thế nhưng Tinh Hồn không hề tỏ ra sợ hãi, một thân một kiếm uy mãnh lao về phía tế đàn, trường kiếm trên tay hóa thành một đạo kiếm cương khổng lồ, mũi kiếm chĩa thẳng lên trời như muốn đâm thủng bầu trời, vô cùng uy vũ. Đạo kiếm cương phá không giáng xuống, chỉ thấy trong không gian trở nên vặn vẹo, mắt thường có thể thấy được, chém thẳng xuống mặt hồ.

- Truy phong cửu kiếm đệ lục thức – Nhất kiếm bạo vũ!

Ngay khi vừa giáng xuống, đạo kiếm cương bỗng hóa thành hàng ngàn thanh kiếm cương nhỏ, tựa hồ là một đoàn phong nhận sắc bén, hướng về phía mấy trăm tên Ngân giáp ma ngư đang hò hét ở xung quanh. Sát khí hiện lên mạnh mẽ, bởi vì tình huống xảy ra quá nhanh, theo phản xạ tự nhiên, bọn chúng nâng thiết côn lên chống đỡ. Nhưng một đòn của đại tu sĩ Độ kiếp kỳ đệ thập trong đâu phải thứ mà tu sĩ Nguyên anh kỳ, Phân thần kỳ có thể chống đỡ. Cho dù bọn chúng có lực lượng phòng ngự vô cùng chắc chắn, nhưng không thể chống đỡ được một kiếm này của Tinh Hồn.

Chỉ nghe bọn chúng hét thảm một tiếng, thân thể bị vô số đạo kiếm cương xuyên qua, máu phun ra như cột chảy xuống hồ, mặt hồ vốn đục bây giờ hóa thành một màu xanh lè kinh dị, mùi tanh vất vưởn khiến người ta muốn nôn mửa.

Tinh Hồn xuất kiếm, đơn giản dọn dẹp đám Ngân giáp ma ngư đứng quanh, hiện tại chỉ còn có năm tên Ngân giáp ma ngư đứng trên tế đàn mà thôi. Chỉ thấy năm tên Ngân giáp ma ngư này sắc mặt co rúm lại, cơ thể run rẩy, nhìn Tinh Hồn tựa như ác ma đòi mạng.

Gã tộc trưởng Ngân giáp ma ngư cố trấn tĩnh, thế nhưng vẫn không giấu được nỗi khiếp sợ đang ám ảnh thần hồn, giọng run run nói những âm thanh kỳ lạ. Đây chính là tiếng nói của tộc Ngân giáp ma ngư, người khác không hiểu được, nhưng Tinh Hồn thì có thể. Bởi vì hắn tu luyện Súc sanh đạo, có thể nghe được tiếng nói của chúng yêu, thế nên liền hiểu ra tên tộc trưởng Ngân giáp ma ngư đang nói gì:

- Không biết đại tiên là ai, vì sao lại ngăn trở buổi tế của tộc chúng ta, còn ra tay giết cả trăm tộc nhân bọn ta.

Ở thời thượng cổ Hồng Hoang, tu sĩ Đại thừa kỳ được gọi là Bán tiên, chính là nửa bước Phàm tiên, tu sĩ Độ kiếp kỳ cũng có thể gọi là tiên, nhưng đương nhiên đó chỉ là trong mắt của tu sĩ dưới Hợp thể kỳ mà thôi, còn trong mắt đại tu sĩ Đại thừa kỳ thì không khác gì một con kiến hôi. Bởi vì Tinh Hồn bạo phát thực lực quá mạnh mẽ, khiến cho tộc trưởng Ngân giáp ma ngư vô cùng khiếp hãi, liền gọi hắn là đại tiên.

Chỉ thấy Tinh Hồn hừ lạnh, sát khí ngập trời, chỉa mũi kiếm về phía năm người bọn chúng, giọng điệu sắc bén như lưỡi dao, quát:

- Ác tộc các ngươi, cho dù gặp lúc nào thì bổn quân giết tới đó. Bây giờ còn dám hại cả bằng hữu của bổn quân, chính là muốn tìm đường chết.

Nói rồi, Tinh Hồn không để cho bọn chúng nói thêm một câu xàm ngôn nào nữa, trực tiếp nhảy lên tế đàn, một kiếm nhanh như thiểm điện chặt đứt đầu bọn chúng, nguyên anh lập tức bị Thuần dương chi hỏa thiêu đốt thành tro bụi, vĩnh viễn không thể đi vào Lục đạo luân hồi.

Giải quyết xong bọn chúng, Tinh Hồn liền chạy tới chỗ cây thiết trụ đang cột Tàng Tử Đan. Hiện tại nàng đang lõa thể, đập vào mắt Tinh Hồn là một cơ thể vô cùng hoàn mỹ không chút khiếm khuyết, làn da trắng noãn như tuyết, trơn mịn hồng hào, đôi gò bông trắng ngần như hai con thỏ ngọc. Có điều Tinh Hồn hoàn toàn không có thời gian chú ý đến chuyện này, lập tức xuất kiếm chém đứt dây trói. Thân thể vô lực của Tàng Tử Đan rơi xuống, Tinh Hồn liền ôm lấy nàng vào lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.