Chương trước
Chương sau
Tạm thời cũng coi như giải quyết được một số vấn đề, Tinh Hồn, Phượng Cửu cùng mười yêu vương kia lại tiếp tục lên đường đi Thiên Lam đại lục. Hiện tại thời gian cũng không gấp gáp, nên tốc độ phi hành của Tinh Hồn không nhanh, vừa đi vừa tu luyện củng cố tu vi.

Nửa tháng sau, Tinh Hồn đã đến gần vùng phụ cận Kim Bích thành. Còn nhớ trước đây, Tinh Hồn cùng với Sở Tiểu Điệp, Tô Hân Nhi trong chuyến lịch lãm đã đi qua Kim Bích thành này. Khi ấy, Tinh Hồn bị thành chủ Lý Duyên và Nam Cung Hoàng tập kích, phải nhanh chân chạy trốn vào Ma thú sơn mạch. Lại nói, hai con sủng thú của Tinh Hồn là Tiểu Bằng và Tiểu Hắc hiện tại cũng đang sinh sống tại đó.

Có điều, Tinh Hồn vẫn chưa muốn đến Ma thú sơn mạch để đón chúng, nên tạm thời đặt qua một bên. Trời cũng đã gần tối, Tinh Hồn quyết định nghỉ tại đây một đêm, sáng sớm ngày mai bắt đầu đi Băng Đà sơn.

Kim Bích thành bây giờ so với lúc trước thì xa hoa, náo nhiệt hơn rất nhiều. Tuy rằng trời sập tối, thế nhưng bên trong thành vẫn rất tấp nập người. Vào thành đi dạo một lúc, Tinh Hồn cũng chọn được một cái khách điếm. Sau đó để cho Phượng Cửu quản lý mười yêu vương kia, còn hắn thì tìm một chỗ yên tĩnh để tâm tình thoải mái một lúc.

Bây giờ đã là giữa tháng sáu, nửa tháng nữa là đến lễ thất tịch. Tinh Hồn ngồi một mình trong một căn chòi cạnh bờ hồ. So với nơi khác thì chỗ này rất yên tĩnh, ít người qua lại. Trăng đã lên cao, nguyệt quang nhu hòa soi sáng khuôn mặt hắn, mờ mờ ảo ảo, trong ánh mắt là một vẻ u buồn khó tả. Hắn ngồi trên ghế đá, tự rót rượu uống một mình.

Bỗng trong đầu nghĩ gì đó, Tinh Hồn lấy ra Phượng hoàng cổ cầm từ Huyền Tiên các ra, rồi đặt ở trên bàn. Tu vi hiện tại của hắn hiện tại vẫn chưa khống chế được hoàn toàn sức mạnh của Phượng Hoàng cầm. Mỗi lần sử dụng đều hút hết toàn bộ nguyên lực của Tinh Hồn, nhưng sức công phá thì vẫn chưa phát huy được một phần ngàn sức mạnh.

Tinh Hồn phát hiện rằng, tuy rằng hắn có thể sử dụng được Phượng hoàng cổ cầm, nhưng dường như cái kiện thần khí này đang bị phong ấn sức mạnh. Có lẽ sau này phải dành thời gian để nghiên cứu Phượng hoàng cổ cầm và Phục long cổ đỉnh, Tinh Hồn thầm nghĩ hai thứ này có một mối liên quan nào đó.

Nhưng chuyện này Tinh Hồn hiện tại vẫn chưa nghĩ đến, trước mắt còn rất nhiều chuyện cần phải làm. Phượng hoàng cổ cầm kim quang nhè nhẹ tỏa ra, giống như một đốm lửa hồng rực lên trong đêm tối vậy. Hai tay đặt lên dây đàn, bắt đầu gãy nên khúc nhạc.

Tiếng đàn nhẹ nhàng vang lên trong đêm, rất buồn… rất buồn. Ngoài kia là tiếng ồn ào, nô nức của chúng sinh. Còn tại đây, phảng phất một bóng hình cô độc. Âm thanh như tiếng thở dài, than vãn của một gã thiếu niên si tình.

Khi tiếng đàn đã dừng, trong thiên địa bỗng nhiên có chút tĩnh lặng. Họa chăng, chỉ có tiếng gió đêm thoang thoảng, tiếng sóng nhè nhẹ ập vào bờ. Ánh trăng nhu hòa chiếu xuống bờ vai của hắn, càng làm bật lên vẻ u sầu của hắn.

Hắn lại tự rót cho mình một ly rượu, ngửa đầu nhìn lên cao. Trong đầu bỗng hiện lên một hình ảnh của người mà hắn yêu thương, nụ cười đẹp như vạn hoa nở rộ trong cái khoảng khắc hơi thở chết chóc bao trùm tất cả. Chính là thời điểm biến hắn thành một con người hoàn toàn khác. Hắn thở dài một tiếng mệt mỏi. Đêm nay thật tịch mịch.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Băng Đà sơn cách Kim Bích thành năm ngàn dặm, với tốc độ hiện tại thì có lẽ mất khoảng một tuần thì Tinh Hồn sẽ đến được đó. Sau chuyến đi đến Băng Đà sơn thì Tinh Hồn muốn đến Thiên Phong thành để thăm Sở Tiểu Điệp, Tô Hân Nhi, cuối cùng mới bắt đầu đến Đông hải để giải phong ấn cho Uy lam thanh long.

Phía chân trời, ánh dương đã bắt đầu nhú lên, báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu. Tinh Hồn sau khi thưởng thức xong điểm tâm sáng thì bắt đầu lên đường. Hành trình lần này, Tinh Hồn quyết định đi thẳng một mạch đến Băng Đà sơn luôn.

Một tuần sau, Tinh Hồn đã đến vùng phụ cận Băng Đà sơn. Cách Băng Đà sơn một trăm dặm là Tử Xuyên thành. Do chuyện Băng Đà sơn xảy ra dị tượng đã thu hút rất nhiều cường giả, Tử Xuyên thành vì vậy nên có rất nhiều người ra vào. Trên đường tùy thời có thể nhìn thấy võ giả khắp nơi, thậm chí có cả võ giả Thánh cấp trở lên.

Tinh Hồn vào một cái tửu lâu để nghỉ ngơi, tiện thể nghe ngóng một số chuyện liên quan đến Băng Đà sơn. Bước vào tửu lâu, Tinh Hồn bước lên lầu, ngồi xuống bàn gần, để cho tiểu nhị mang rượu và một số món nhắm. Do Tinh Hồn dẫn theo mười một người nữa, nên khá hấp dẫn ánh mắt của người khác. Ở đây cũng có một số nhân vật tu vi cao cường, Tinh Hồn phát ra thần thức dò xét, trong tửu lâu này có đến năm cường giả Thiên thần cảnh. Có điều, năm người này đều là vừa mới đột phá, căn cơ còn chưa được ổn định.

Tinh Hồn phát ra tu vi Chân thần cảnh, lập tức khiến cho năm người kia biết được. Còn Phượng Cửu và mười đầu yêu vương kia, bọn họ không thể nào đoán rat u vi chân chính được. Thế nên liền phán đoán thân phận của Tinh Hồn.

Có điều, bọn họ chỉ chú ý Tinh Hồn được một hai phút thôi, ngay sau đó lại tiếp tục bàn tán chuyện Băng Đà sơn xảy ra dị tượng. Nghe qua thì chuyện này hình như diễn ra được một tháng rồi, được một nhóm võ giả phát hiện, bên trong Băng Đà sơn có một tòa cung điện khổng lồ. Bọn họ liền muốn đi vào, thế nhưng ngay lập tức phát hiện có một kết giới. Nếu như muốn đi vào, nhất thiết phải phá bỏ cái kết giới này.

Bây giờ Băng Đà sơn đang có rất nhiều cường giả tụ tập ở đó, đang hợp lực để phá bỏ kết giới. Nghe đâu chuyện này còn hấp dẫn tứ đại đế quốc và tứ thần điện nữa. Bọn họ chính là những thế lực tồn tại mạnh mẽ nhất tại Huyền Thiên giới này. Kết giới mà được phá bỏ, có lẽ bọn họ là kẻ đầu tiên bước vào.

Những thông tin này đối với Tinh Hồn rất hữu ích, nếu như Băng Đà sơn hiện tại đông vui đến như vậy, Tinh Hồn sao có thể không tham gia được. Thế nên ngay sau đó Tinh Hồn liền hướng đến Băng Đà sơn mà đi.

Quả nhiên đúng như những gì người ở tửu lâu nói, Băng Đà sơn hiện tại rất đông đúc. Chỗ nào cũng có thể bắt gặp được. Có điều không có thời gian quan tâm đến bọn họ, bay thêm khoảng một canh giờ nữa thì liền tiếp cận kết giới bảo vệ tòa cung điện.

Bên dưới có rất nhiều người đang lực lại để phá bỏ kết giới. Mà cái kết giới này thực sự rất kiên cố, ở đây thậm chí có đại cường giả Thần vương cảnh, thế nhưng đã nửa tháng trôi qua, kết giới vẫn không có dấu hiệu suy yếu.

Tinh Hồn mục quang quét qua một lượt, đệ tử của đế quốc và thần điện chiếm hơn phân nửa người, còn lại là tán tu hoặc các tông môn khác. Nhóm Tinh Hồn đáp xuống mặt đất, lại nhìn kết giới đang sừng sững kia. Bỗng nhiên trong đầu nghĩ gì đó, hắn liền hỏi Phượng Cửu:

- Phượng Cửu, ngươi đoán cái kết giới kia mạnh đến mức nào?

Phượng Cửu im lặng quan sát, rồi liền đáp:

- Kết giới đó, có lẽ được mười đại cường giả Thần hoàng cảnh lập nên. Muốn phá bỏ nó, e rằng không dễ đâu.

Tinh Hồn gật gật đầu, xem ra cái tòa cung điện này đã tồn tại từ thời xa xưa rồi. Cường giả Thần hoàng cảnh chính là mạnh nhất trong Nguyên Thần phẩm, bên trên Nguyên Thần phẩm chính là Đấu Thần phẩm: Chủ thần cảnh, Thượng thần cảnh và Chí tôn thần cảnh. Nhân loại mạnh nhất đột phát Chí tôn thần cảnh hậu kỳ chính là cung chủ Vô thượng thiên cung, thế lực thần bí đứng trên cả tứ đại đế quốc và tứ thần điện. Quay trở lại câu chuyện, nếu như đã là kết giới do thập đại cường giả Thần hoàng cảnh lập nên, tuy rằng đã trải qua tuế nguyệt vạn năm, nhưng cũng không dễ gì phá bỏ được.

Nhưng đó là đối với những người ở đây, còn riêng Tinh Hồn mà nói thì rất dễ dàng. Một cái Huyết hồn luyện ngục trận tồn tại vô thượng ở Tiên Ma giới, hắn còn giải quyết được, nói chi là một cái cấm chế ở Huyền Thiên giới địa vị thấp kém này. Có điều, hiện tại Tinh Hồn vẫn chưa muốn xuất thủ. Phải chờ thời điểm thích hợp mới tham gia.

Tinh Hồn đương nhiên đã dùng dịch dung để thay đổi diện mạo, bởi vì ở đây có người của Thiên Lam thần điện và Thiên Phong quốc, sơ sẩy một giây thì mọi chuyện đổ bể ngay, không thể không cẩn thận được. Ngay từ lúc tiếp cận cái cung điện này, Tinh Hồn cảm giác được, có một thứ gì đó đang kêu gọi hắn. Chính xác là, Phượng hoàng cổ cầm đang có cảm ứng. Phượng Hoàng cổ cầm chính là viễn cổ thần khí, có thể khiến cho Phượng hoàng cổ cầm phản ứng, chắc chắn tòa cung điện kia cũng đang cất giấu một kiện thần khí.

Bỗng từ phía xa vang lên âm thanh tiếng long ngâm, tất cả mọi người nhìn lên thì thấy trên bầu trời xuất hiện Bạo nộ thất vĩ long. Đứng trên đầu Bạo nộ thất vĩ long là một nam tử diện mạo tuấn tú bất phàm, thân mặc long bào, chân xuyên trường ngoa, đầu đội kim quang. Khi nhìn thấy hắn xuất hiện, hầu hết mọi người đình chỉ phá bỏ kết giới, hướng nam tử kia quỳ xuống, đồng thanh nói:

- Tham kiến Thái tử điện hạ.

Tinh Hồn nhìn thấy nam tử kia xuất hiện, trong mắt nổi lên sát khí. Đúng vậy, người vừa xuất hiện, đứng trên đầu Bạo nộ thất vĩ long chính là Trịnh Thần Không, kẻ thù không đội trời chung với Tinh Hồn. Nếu không phải vì cố kị một số chuyện, Tinh Hồn đã lao lên tử chiến với Trịnh Thần Không rồi. Hiện tại phải tập trung vào cung điện kia, nên Tinh Hồn liền áp chế sát khí trong lòng.

Với lại, nếu như Trịnh Thần Không cũng muốn tiến vào phế tích cung điện kia, chỉ cần có cơ hội, Tinh Hồn sẽ lập tức ra tay. Mà không chỉ riêng gì Tinh Hồn xuất hiện sát khí đối với Trịnh Thần Không, một số đại thế lực khác như Bạo Tuyết đế quốc, Thiên Long thần điện, Ngạo Kiếm thần điện, Yêu tộc… ánh mắt đều không ưa thích gì Trịnh Thần Không. Đây là địa phận của Thiên Phong quốc, nên không thể tùy tiện hành động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.