Tinh Hồn giọng bình thản như nước hồ thu, không buồn không vui, đáp lại:
- Tự nhiên phải như vậy, nếu vẫn nhân từ như trước thì ta không thể nào làm chuyện đại sự được. Nhớ lại trước đây, Mộc trưởng lão, ngày hôm đó chúng ta gặp nhau, có thể nói là hữu duyên. Có điều, lần đó ngươi đã đâm ta vài kiếm thì phải.
Mộc trưởng lão khuôn mặt già nua khẽ động dung, không ngờ hắn vẫn nhớ lúc đó. Tuy rằng Tinh Hồn nhập ma, hành động điên cuồng, lão chỉ là vô tình xuất thủ trấn áp thôi. Nhưng sự thật vẫn là lão đả thương hắn. Có điều trên gương mặt lão vẫn giữ một nụ cười ôn hòa, nói:
- Hôm đó xuất thủ chỉ là bất đắc dĩ. Nếu không làm thế, chỉ sợ ngươi sẽ gây hại đối với người dân Đào Hoa đảo.
- Xác thực là như vậy. Mà thôi, chuyện trước đây chúng ta không bàn đến làm gì. Mộc trưởng lão, mục đích của ta hiện giờ, có lẽ người cũng đã đoán được phần nào. Nể tình trước đây ngươi giúp ta đến Thiên Dương đại lục, lại dùng nội lực giúp ta trong một thời gian nhìn thấy được ánh sáng, nên ta sẽ không tính toán với ngươi.
Có ơn tất trả, có thù tất báo, đây là nguyên tắc của Tinh Hồn. Mộc trưởng lão có công đưa hắn từ Đào Hoa đảo đến Thiên Dương đại lục, lại còn giúp hắn lấy lại được ánh sáng. Hiện giờ hắn muốn khống chế Lăng Vân tông, Mộc trưởng lão dù sao cũng là thái thượng trưởng lão Lăng Vân tông, nên vẫn sẽ đứng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770502/quyen-3-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.