Tinh Hồn đáp xuống mặt đất, mục quanh lành lạnh nhìn hướng Trịnh Dương Không, Sở Hóa Long và Lý Tinh Vân bỏ trốn, song thủ nắm chặt lại, gân xanh nổi lên, hiển nhiên trong lòng rất phẫn nộ. Áp lực trong nháy mắt bao phủ, làm cho đám bằng hữu của hắn giật thót. Nếu không phải bọn họ có định lực tốt, thì có lẽ đã nằm dài ra đất, miệng sủi bọt mép rồi. Uy áp chớp mắt xuất hiện, cũng trong chớp mắt tan biến. Tinh Hồn nhắm mắt dưỡng thần, thở nhẹ, sau đó từ từ mở mắt ra. Giọng điệu không buồn không vui:
- Coi như các ngươi may mắn, lần sau sẽ không được như vậy đâu. Nhưng không sao, sau này sẽ còn nhiều trò vui hơn nữa.
- Lục hoàn tử, ngươi thì không may mắn như chúng rồi. Thật đáng tiếc.
Tinh Hồn xoay lưng lại, nhàn nhạt nhìn Trịnh Dương Không bị phế một chân đang nằm dài trên đất. Cước bộ không nhanh không chậm, từ từ bước về phía hắn.
Khuôn mặt anh tuấn tiêu sái của Trịnh Dương Không bây giờ tràn ngập kinh hãi. Người trước mặt hắn chân chính là một ác quỷ. Lúc Tinh Hồn biến thành yêu ma quỷ quái, Trịnh Dương Không cũng không có khiếp sợ bằng bây giờ. Hắn gồng sức bò lùi về, tránh càng xa Tinh Hồn càng tốt. Thanh âm lấp ba lấp bấp nói:
- Đừng tới đây. Ngươi… ngươi không thể giết ta.
- Cho ta một lí do.
Tinh Hồn giọng bình thản, thần sắc đạm bạc. Có điều, đối với Trịnh Dương Không thì mỗi hành động nhỏ của Tinh Hồn thôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770495/quyen-3-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.