Hỏa nhiệt bức người, rơi vào chỉ có con đường chết. Ai cũng có cùng một suy nghĩ rằng Bạch sẽ chết, và con đường duy nhất để đi vào Hỏa Thiên bảo khố là hợp sức lại với nhau.
Hắn rơi tự do vào biển lửa, tựa như một con thiêu thân. Xích diệm hỏa như có linh tính, nuốt trọn lấy thân hình nhỏ bé của gã nam tử xấu số. Trông thấy tình huống đó, có kẻ vui mừng, có kẻ tức giận, và có người đau khổ.
Sở Hóa Long và Lý Tinh Vân đều có chung một tâm trạng là không biết nên vui hay nên buồn. Có lẽ, chỉ hai người mới biết được. Và người đau khổ nhất, không ai khác ngoài Nhậm Phi Yến cả. Nước mắt lăn dài trên đôi gò má trắng hồng, đôi môi mềm mại run run, muốn gào thét nhưng không thành lời. Nàng như ngất lịm đi, tựa như một mảnh long vũ bất cứ lúc nào cũng rơi xuống. Nếu như không phải Liễu Bách Sinh kịp thời đỡ lấy thân thể mềm yếu của Nhậm Phi Yến, thì có lẽ nàng cũng đã trở thành con mồi của ngọn lửa hung dữ.
Liễu Bách Sinh vừa truyền cho khí để điều tức lại cho nàng, vừa lo lắng nói:
- Phi Yến, nàng làm sao vậy?
Mộc Lâm Nhi cũng đồng thời đến cạnh nàng, không ngừng truyền chân khí để giúp cho Nhậm Phi Yến hồi tỉnh. Tâm trạng của nàng không khác Liễu Bách Sinh là bao, thanh âm trong trẻo pha lẫn hoảng hốt không ngừng gọi tên sư muội của nàng:
- Phi Yến, Phi Yến…
Ngoài những đồng môn huynh muội Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770472/quyen-3-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.