Nửa ngày sau, quang mang ở cửa động nhạt dần, rồi trở về nguyên trạng. Vậy là Thời Không môn đã đóng lại, ba tháng nữa sẽ mở ra một lần nữa, đưa người từ bên trong bí cảnh trở ra ngoài. Mà liệu có nguyên vẹn trở ra hay không thì còn tùy vào duyên cơ của từng người.
Thời gian ba tháng, đối với các võ giả mà nói thì chỉ như gió thoảng mây trôi, chớp mắt liền qua. Nhưng đó chỉ là sống trong bình yên. Còn trong những nơi nguy hiểm, chẳng hạn như Di vong chi địa đều là giành giựt mạng sống với Diêm la đại vương. Bình thường, ở Huyền Thiên giới, dù là một võ giả cấp thấp đi nữa cũng được bao nhiêu lão bá tánh ngưỡng mộ. Cao hơn nữa, thì chẳng khác gì các vị thánh cả. Chỉ là, khi ở trong một nơi hung hiểm, thì mạng sống không khác rơm rác là bao. Thế mới nói, cuộc sống này không bao giờ là một đường thẳng. Dù sống ở đâu, trong hoàn cảnh nào thì đều có cái khó riêng của nó.
Những thế lực còn sót lại ở bên ngoài, chờ đợi ở đây cũng không có ý nghĩa. Trong đầu họ liền có chung một suy nghĩ, đó là tạm thời rút quân đi đâu đó, đợi ba tháng nữa hẳn trở lại. Không biết thức thời mà còn ở lại, chẳng biết được tiếp theo sẽ xảy ra điều gì. Thế là lần lượt các thế lực lần lượt rút đi. Mới vừa rồi, Không Di sơn còn tấp nập người, mà bây giờ chẳng có lấy một bóng người. Nếu có, thì họa chăng chỉ có hai người Lâm Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770453/quyen-3-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.