Vật mà gã cầm trong tay, đích thị chính là túi trữ vật của Đổng Ngạc. Đến lúc này thì nàng hết nhịn được rồi. Không chỉ là vô sỉ tự tiện cởi y phục của nàng, mà còn lấy đi đồ vật của nàng nữa. Cơn giận bùng lên, nàng không tự chủ được chuẩn bị cho gã ta một bài học, thì bất ngờ gã ném cái túi trữ vật ấy về phía nàng. Điệu bộ như chẳng có gì xảy ra nói:
- Lão tử đây không phải loại tham tiền bạc. Nó vô tình rơi ra lúc cứu được ngươi. Ta chưa động vào bất cứ thứ gì trong đó. Không tin, ngươi cứ tự mình kiểm tra.
Không cần gã ta bảo, nàng lập tức vận công, dùng thần thức xem xét túi trữ vật. Quả nhiên là vẫn còn đầy đủ. Một lần nữa cái cảm giác xấu hổ lại dâng lên. Cơ mà nó ngay lập tức tan biến ngay. Cũng là do thái độ của gã ta quá sức kỳ quái và nham nhở. Lúc thì tưởng là người quân tử, thì lại lộ ra cái bộ mặt của tên sắc lang. Còn cái lúc tưởng chừng như xấu xa, thì lại biến thành một con người liêm chính. Chẳng biết đâu mà lần. Ý định ban đầu của Đổng Ngạc vẫn giữ, thì gã ta bất ngờ nói:
- Đổng cô nương không cần phải báo đáp ta. Nếu muốn thì dùng thân báo đáp là được rồi.
Đổng Ngạc hừ lạnh, trừng mắt nhìn gã ta. Nhưng cũng không có nói gì. Bây giờ cũng dần dần quen với cái phong cách trêu ghẹo của gã ta rồi. Có nói lại cũng làm tăng sự ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770435/quyen-3-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.