- Bích Nguyệt cô nương, cô quả thật rất xinh đẹp giống như những gì mà ta tưởng tượng. Một cô gái dịu dàng và thùy mị.
Bích Nguyệt bất ngờ với những lời nói này của Bạch. Ánh mắt tràn đầy cảm xúc, biểu cảm của hắn vô cùng đằm thắm. Nàng bất ngờ nói không thành lời:
- Chẳng lẽ…Bạch… ngươi đã nhìn thấy ánh sáng rồi?
Hắn mỉm cười gật đầu.
Lúc ấy Lâm Quang từ đằng sau tiến đến bên cạnh Bích Nguyệt, đứng đối diện với hắn. Hắn chấp tay mở lời chúc mừng:
- Thật đúng là một chuyện mừng. Cuối cùng huynh cũng phục hồi được thị lực rồi.
Rồi y quay sang nói với Bích Nguyệt:
- Chúng ta có nên làm một bữa tiệc nhỏ để chúc mừng huynh ấy không?
Việc này đương nhiên là đáng chúc mừng, nên Bích Nguyệt rất đồng tình với ý kiến này của Lâm Quang. Còn Bạch, hắn nhìn cái không khí vui vẻ tràn đầy tình cảm khi Bích Nguyệt và Lâm Quang trò chuyện, thầm chắc chắn rằng người đứng trước mặt đây chính là người yêu của Bích Nguyệt.
- Huynh chính là Lâm Quang?!
- Phải, chính là ta.
Lâm Quang đáp lời hắn. Trong thoáng chốc, nhìn cái không khí giữa hai người, những khoảng khắc trong quá khứ ùa về trong giây lát. Chỉ thấy Bạch nhíu mày một cái. Bích Nguyệt cảm nhận hắn mườn tượng ra một điều gì đó nên cất giọng hỏi:
- Ngươi lại nhớ ra cái gì nữa sao?
- À… không có gì. Hiện giờ ta muốn nghỉ ngơi, về chuyện chúc mừng thì không cần, nhận lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770412/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.