Chương trước
Chương sau
Tinh Hồn thầm đánh giá nam tử tên Phương Lan Sinh kia. Thiên phú khá cao, tuổi có lẽ hơn mình hai ba tuổi gì đó. Phương Lan Sinh này có thể gọi là thiên tài, nhưng nếu đem so với Nhậm Phi Yến thì đúng là kém xa. Thiên phú của nàng hơn hắn rất nhiều, từ lúc chập chững đã được bồi dưỡng về đan thuật. Còn Phương Lan Sinh có lẽ bắt đầu tu luyện đan thuật khoảng mười tuổi trở lên, đạt đến trình độ Tứ phẩm sơ giai luyện dược sư, e là bỏ ra không ít công sức.

Triệu Thiết Phong đứng trên kia tiếp tục giới thiệu:

- Xin giới thiệu với các vị người thứ hai, cũng là ứng cử viên sáng giá cho ngôi vị Quán quân, tam công tử Sở gia Sở Bảo công tử. Từ nhỏ nổi tiếng với thiên phú luyện đan, gia nhập môn phái đứng đầu Thiên Lam đại lục chúng ta là Thiên Lam thần điện. Hiện giờ Sở Bảo công tử đã là Luyện dược sư tam phẩm trung giai. 

Sở Bảo tự tin vẫy tay chào khán giả xung quanh quảng trường. Sau đó, hắn đưa ánh mắt đầy khiêu khích nhìn về phía lô đỉnh số hai mốt, chính là vị trí của Tinh Hồn. Xem ra hắn rất quyết tâm đánh bại Tinh Hồn đây. 

Rồi sau đó, Triệu Thiết Phong tiếp tục giới thiệu hai Luyện dược sư Tam phẩm là Nhạc Tử Phong và một thiếu nữ áo vàng, tên là Tiêu Nhạn Tuyết. Khi giới thiệu nàng, không ít nam nhân nhìn nàng với ánh mắt thèm thuồng. Họ không ngừng bàn tán:

- Tiêu tiểu thư trông thật xinh đẹp, cao quý.

- Mười bảy tuổi đã là Luyện dược sư tam phẩm. Thật sự là bất phàm.

- Tiêu gia cũng là một trong các quý tộc có thế lực trong triều đình mà. Chắc chắn là dựa vào Hoàng tộc đây mà…

Khi họ đang xì xào bàn tán, bỗng nhiên một luồng khí tức lạnh lẽo ngập tràn cả quảng trường, trực tiếp đánh tới chỗ của những người kia. Chỉ nghe thấy một tiếng thét kinh hoảng. 

- Trước mặt Tiêu Trạch Vũ ta mà dám ăn nói hàm hồ. Chán sống rồi hả?

Một lão nhân khoảng sáu mươi tuổi, thần sắc giận giữ liếc nhìn đám người kia. Chỉ cảm thấy một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ, chấn áp những kẻ đang bàn tán kia đến run rẩy khắp người. 

- Là uy áp của cường giả Hoàng cấp. 

- Chết rồi, Tiêu tiền bối nổi giận rồi. 

Đột nhiên, có một luồng uy áp khác tiến tới, hóa giải áp lực cho những người đang đổ từng hột mồ hôi lạnh kia. Tiêu Trạch Vũ cùng khán giả quanh quảng trường quay người nhìn về phía luồng uy áp kia. Chỉ thấy ở trên trời, có một trung niên khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, thân mặc hoàng bào, khuôn mặt chữ điền không giận mà uy. Trên lưng có một đôi lam vũ đang lăng không mà đứng trên bầu trời. 

- Đế cấp. Người này chẳng lẽ là…

Tiêu Trạch Vũ lẩm bẩm. Đúng như lão đoán, trung niên kia chính là tông chủ Vạn Bảo tông Triệu Long. 

Nghe nói Triệu Long này bế quan nhiều năm nay, mọi chuyện trong Vạn Bảo tông hầu như là do Triệu Thiết Phong lo liệu. Thật không ngờ lần này xuất quan, thực lực đại tiến. Xem ra hắn đã tiến đến Đế cấp trung kỳ rồi.

Triệu Long nhẹ nhàng đáp người xuống, ôm quyền nói với Tiêu Trạch Vũ:

- Tiêu tiền bối, hôm nay là ngày Vạn Bảo tông tổ chức đại sự. Tiền bối có thể bỏ qua cho họ được chứ?

- Triệu tông chủ khách khí rồi. Lão già này tất nhiên phải nghe theo rồi. – Tiêu Trạch Vũ hạ nộ hỏa trong người xuống.

- Ha ha, vậy đa tạ tiền bối. Mời tiền bối an tọa. 

Triệu Long cười lớn, rồi đưa tay mời Tiêu Trạch Vũ trở về ghế ngồi của mình. Còn hắn thì đi về hàng ghế của Vạn Bảo tông, ngồi vào ghế thượng tọa. Triệu Thiết Phong định đi đến vấn an thì Triệu Long ra hiệu, ý bảo hắn không được gián đoạn buổi khai mạc.

Triệu Thiết Phong lại tiếp tục giới thiệu các vị giám khảo của đại hội lần này (cái này đáng lẽ phải giới thiệu trước, nhưng lại quên mất. Các bạn bỏ qua nhé ^^). Đầu tiên là trưởng công hội Luyện dược sư ở Thái Dương thành, một vị trưởng lão của Vạn Bảo tông đã đạt đến Luyện dược sư ngũ phẩm. Người còn lại là một viên quan do quan phủ cử đến để giám sát. 

Giới thiệu xong một lượt, Triệu Thiết Phong mời trưởng công hội Luyện dược sư ở Thánh Dương thành đứng ra phát biểu. Một lão giả độ tuổi đã ngoài tứ tuần, trâu tóc đã bạc, mặc một bộ y phục có thêu ký hiệu của công hội luyện dược sư đứng dậy, khoang thai bước lên phía trước nói:

- Các vị bằng hữu, Phùng Quang ta lấy danh hiệu là trưởng công hội Luyện dược sư ở Thái Dương thành tuyên bố: đại hội Luyện dược sư chính thức bắt đầu!

Năm trăm luyện dược sư lập tức ổn định vị trí của mình. Chuẩn bị cho vòng sơ loại. 

Ở vòng thi này, các luyện dược sư được cung cấp một mẫu tinh thạch màu đen. Hạn trong thời gian năm canh giờ, phải chiết xuất ra tinh thể của riêng mình. Xem ra đối với hầu hết luyện dược sư ở đây, thì coi đây là một cái đề dễ như ăn cháo. 

Ngay lập tử, hỏa diễm của gần năm trăm luyện dược sư bắt đầu xuất hiện, làm nóng lên khắp quảng trường. Bởi vì mỗi vị trí đều được bài trí cấm chế, nên hỏa nhiệt không có lan tỏa ra bên ngoài. Ai ai cũng muốn giành được vé đi vào vòng trong.

Hầu hết mọi người đều bắt đầu công việc chiết xuất tinh thể. Nếu để ý kỹ, thì liền nhận ra trên quảng trường vẫn có người chưa bắt đầu chiết xuất. Chính xác là tám người. Ngoại trừ Tinh Hồn và bốn người Luyện dược sư tam phẩm kia, còn có ba người đang ẩn dấu khí tức của mình. Tinh Hồn cũng nhận ra ba người kia đang dùng ẩn khí phù để che dấu khí tức của bản thân. Không biết họ có âm mưu gì đây. 

Đã một giờ trôi qua, trên quảng trường vẫn chưa có động tĩnh gì xảy ra. Tinh Hồn và bảy người kia vẫn chưa có dấu hiệu động thủ.

Một giờ nữa trôi qua, bắt đầu có người chiết xuất thành công tinh thể của mình. Sở Bảo dường như không còn kiên nhẫn nữa, cũng đã bắt đầu xuất ra hỏa hệ của mình để chiết xuất. Cả Tiêu Nhạn tuyết, Nhạc Tử Phong và ba người kia cũng động thủ. Chỉ còn Tinh Hồn và Phương Lan Sinh vẫn chưa động tay động chân.

Lại một canh giờ nữa, rốt cuộc Phương Lan Sinh cũng bắt đầu chiết xuất. Trên quảng trường tiếp tục có người thành công chiết xuất. 

Tại vị trí đỉnh lô của Sở Bảo, một luồng tinh quang lóe lên. Từ trong lô đỉnh bay ra một viên tinh thạch có màu xanh dương. Sở Bảo lấy ra một viên Phục Nguyên đan, ngồi điều tức một hồi rồi đưa tay cầm lấy viên tinh thạch màu xanh kia, tự hồ rất là đắc ý. Các thí sinh khác liền đưa mắt nhìn nhau. Những viên tinh thạch mà họ chiết xuất ra có màu tím, mà tinh thạch mà Sở Bảo chiết xuất lại có màu xanh. Quả thật khó hiểu.

Sở Bảo liếc mắt nhìn về phía của Tinh Hồn, nhìn thấy Tinh Hồn vẫn chưa làm gì thì cười lạnh trong lòng. Thời gian không còn nhiều, làm sao có thể chiết xuất được tinh thạch chứ. Chẳng lẽ ngươi là luyện dược sư ngũ phẩm trở lên sao? 

Ngay sau khi Sở Bảo chiết xuất thành công, thì Tiêu Nhạn Tuyết cũng thành công xuất ra một viên tinh thạch cũng màu xanh dương giống như màu của Sở Bảo vậy. 


Thời gian chỉ còn lại hai khắc. Tô Hân Nhi ngồi bên trên rất sốt ruột. Không khỏi tự hỏi sáng nay nàng lỡ tay đánh hắn đến nỗi bị tâm thần rồi hay sao. Đến giờ chẳng chịu làm gì, bộ muốn từ bỏ hay sao? 

Ba người ẩn giấu khí tức kia rốt cuộc cũng chiết xuất thành công ba viên tinh thạch màu lam. Bỗng nhiên, từ chỗ của Phương Lan Sinh, luồng hỏa của hắn bỗng dưng biến đổi thành ngọn lửa màu tím. Tinh Hồn và mọi người bất ngờ nhìn qua chỗ của hắn. Một người không cầm được, nói:

- Trời, là dị hỏa. 

Đa số các Luyện dược sư hoặc Luyện khí sư, đều sử dụng tâm pháp Hỏa hệ để luyện đan hoặc luyện khí. Nhưng nếu có dị hỏa, thì tỉ lệ thành công khi luyện sẽ rất cao, hơn nữa phẩm chất cũng sản phầm cũng được nâng cao hơn. Quả nhiên là đệ tử của Đan thần có khác. Luồng dị hỏa mà Phương Lan Sinh sử dụng có tên là Tử Tinh hỏa, được lấy từ hỏa thú thất cấp yêu thú Tử tinh sư vương. Có bài danh thứ mười bảy trên bảng xếp loại dị hỏa. 

Tinh Hồn thầm lắc đầu, đúng là chơi trội mà. Chiết xuất cái thứ này, với tư cách là Luyện dược sư tứ phẩm sơ giai, trong hai canh giờ là có thể chiết xuất ra được tinh thạch màu lục. Có lẽ vị trí đứng thứ hai sẽ thuộc về hắn. Xuất ra dị hỏa là muốn thể hiện đây mà. 

Chỉ còn lại một khắc, Tinh Hồn cũng bắt đầu chiết xuất. Những thí sinh trên quảng trường nhìn hắn với một ánh mắt ngạc nhiên. Kể cả các vị giám khảo, huynh muội Sở Hóa Long, Tô Hân Nhi, Dương Kế Nam ở bên ngoài quan sát, và Sở Bảo, Tiêu Nhạn Tuyết cùng hàng ngàn ánh mắt chú ý vào Tinh Hồn. Hầu hết các thí sinh đều cho rằng, cái tên khùng này không biết đang giở trò gì đây. Chỉ còn lại một khắc, làm sao có thể chiết xuất được chứ. Sở Bảo cười thầm trong lòng. Tô Hân Nhi cũng vô cùng ngạc nhiên. Chỉ có Sở Hóa Long, Triệu Long cùng ba người thần bí là cẩn thận quan sát Tinh Hồn. Chỉ thấy Tinh Hồn đưa tay đặt vào lô đỉnh, vỗ nhẹ vào thân lô đỉnh ba cái. Rồi cái bống dưng, hắn đánh mạnh một cái khiến cho cái đỉnh xoay vòng vòng. Tất cả các luyện dược sư không cầm được cười ồ lên, tưởng Tinh Hồn đang diễn trò hề. Thế nhưng, ngồi ở trên kia, Sở Hóa Long và Triệu Long thoáng qua nhận ra một cái gì đó, nhưng không thể giải thích được. 

Rồi từ bên phía Phương Lan Sinh, rốt cuộc cũng thành công chiết xuất ra tinh thạch. Mẫu tinh thạch này có màu cam, tỏa ra một màu óng ánh lộng lẫy. Hai vị giám khảo ngồi trên kia ồ lên một tiếng. Trong lòng thầm thán, quả không hổ danh là đệ tử của Đan thần đại nhân. Phương Lan Sinh sau khi điều tức một chút, rồi cầm lấy viên tinh thạch màu cam của mình, trên mặt tỏ ra vẻ hài lòng. Đắc ý nói:

- Vòng một, Phương Lan Sinh ta đứng đầu!

Nhưng đúng lúc này, từ bên chỗ đỉnh lô của Tinh Hồn cũng xuất hiện một luồng quang mang.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.