Phía bên trái là hai nam tử khoảng mười bảy mười tám tuổi. Tuy so với nam nử đi đầu thì kém hơn, nhưng cũng phát ra khí chất hơn người. Còn phía bên phải là một thiếu nữ mặc bộ cẩm bào màu vàng, sống mũi cao, trên mặt da thịt trắng hồng bóng loáng như son, ngũ quan phối hợp tạo ra một khuôn mặt tuyệt mỹ. Đứng phía bên cạnh là một trung niên khoảng ba mươi tuổi, vóc người cao lớn, để râu quai nón, khuôn mặt vuông vức.
Nam tử đứng giữa cất giọng thanh cao, tán thưởng nói:
- Giai điệu thật du dương, trầm bổng, lay động lòng người. Ta nghiên cứu âm luật đã lâu, cũng đã nghe qua nhiều danh khúc, nhưng lần này lại được thưởng thức một giai điệu tuyệt vời đến như vậy.
Thiếu nữ đứng kế bên cũng cất giọng ôn nhu, khen ngợi:
- Long ca nói đúng. Vị công tử ngâm cầm khúc kia thật trác tuyệt, biểu muội đã được đại khai nhãn giới rồi! Ủa... Là Hân Nhi muội muội kìa?!
Thiếu nữ ấy vừa đưa mắt nhìn Tô Hân Nhi thì liền ngạc nhiên. Lại xưng hô là “Hân Nhi muội muội”, xem ra là người quen của nàng.
Nhưng không chỉ là người quen của Tô Hân Nhi, mà còn là người mà Tinh Hồn mãi không quên được. Vừa nghe giọng nói đầy quen thuộc kia, lại cái khí độ hơn người làm cho Tinh Hồn phát ngán kia, lửa hận trong lòng bỗng bùng cháy lên.
Sở Hóa Long, Sở Tiểu Linh. Vậy còn hai nam tử đứng kế phía bên trái kia, chính là Sở Minh và Sở Bảo. Còn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770223/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.