Hai ngày sau.
- Ê, Tinh Hồn. Ngươi đâu rồi.
Giờ mẹo, Hồng Vu Đan đi đến viện tử của Tinh Hồn. Thế nhưng gọi mãi chẳng thấy hắn đâu. Trong lòng Hồng Vu Đan thầm nghĩ chẳng lẽ cái tên chết bầm kia lại troll mình. Mẹ nó chứ.
- Ồn ào cái gì, không để cho người khác ngủ hả!
Tinh Hồn mới từ trong tiên các đi ra. Hắn làm bộ như mới thức dậy, ngáp một cái.
Hồng Vu Đan như vớ được của quý, nhanh chóng chạy đến, nói:
- Được rồi được rồi, xin lỗi mà. Giờ đưa ta ngọc bài được chưa?
Tinh Hồn trừng mắt một cái:
- Gì, mới sáng sớm đến tìm ta đòi nợ. Muốn gì hả?
Hồng Vu Đan “ơ” một cái. Không biết cái tên gia hỏa kia bị gì nữa. Tinh Hồn lại nói tiếp:
- Vốn dĩ định trả cho ngươi, nhưng ngươi lại phá tan yên tĩnh của ta. Dẹp dẹp, khỏi trả gì hết.
Hồng Vu Đan đau khổ nói:
- Đừng mà đại gia.
Tinh Hồn hừ lạnh một cái. Sau đó điều tiết hô hấp để hạ hỏa. Sở dĩ Tinh Hồn lại nổi cáu lên là vì hắn đang luyện công đến thời khắc quan trọng gì lại bị Hồng Vu Đan la hét ầm ỉ, hỏi ai không nổi điên lên.
Dần bình tĩnh trở lại, Tinh Hồn nhìn Hồng Vu Đan nói:
- Hừ, vốn định cho ngươi một bài học nhưng thôi, trả lại ngươi đây.
Hồng Vu Đan chẳng hiểu vụ gì xảy ra nhưng khi thấy Tinh Hồn lấy ra ngọc bài thì vui mừng trở lại. Nhận lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770167/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.