- Dám khi dễ bổn tiểu thư. Nói lại xem, bổn tiểu thư như thế nào?
Tinh Hồn lật đật ngồi dậy, cười nhăn nhó:
- Tiểu thư là số một, đẹp nhất thiên hạ, không ai sánh bằng.
Sau đó hắn lại đưa ra cái bộ mặt gian xảo, cười hắc hắc:
- Bất quá, người đẹp như vậy ta đã thấy hết rồi, chỉ là chưa thưởng thức qua thôi. Hắc hắc.
Tô Hân Nhi bất bợt đờ người ra. Sau đó liền nhớ lại khoảng thời gian trước ở trong rừng, bị cái tên tiểu tử này chiếm hết tiện nghi. Khuôn mặt kiều diễm của nàng liền đỏ lên, giọng run run nói:
- Ngươi… tên háo sắc. Để xem bổn tiểu thư dạy dỗ ngươi ra sao!
Vừa nói dứt lời thì nàng liền cầm trong tay mấy quyển sách ném về phía Tinh Hồn. Ở đây là nơi mà thần điện rất xem trọng, thế nên Tinh Hồn không muốn có điều gì bất trắc, lỡ như mấy vị chấp sự kia thông báo với trưởng lão thì chắc hắn sẽ không được bước vào đây nửa bước nữa. Thế nên hắn chật vật đỡ lấy mấy cuốn sách.
Tô Hân Nhi chớp lấy thời cơ, nhanh như chớp tiến đến chỗ hắn, thượng cẳng tay hạ cẳng chân, đánh đập túi bụi. Tinh Hồn la lên:
- Cứu mạng…
Nàng vẫn không ngừng tay mà càng ra tay mạnh hơn. Càng đánh hắn nàng càng cảm thấy thoải mái.
Sau khi đánh xong, nàng dường như đã thỏa mãn, phủi phủi cánh tay rồi vắt lên hông:
- Hôm nay tha cho ngươi một mạng. Lần sau còn ăn nói vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770161/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.