Qua một khúc quanh, một thông đạo như hành lang hiện ra trước mặt Tinh Hồn và Nhậm Phi Yến. Đó là một đường hầm sâu và tối, số vật phát quang trên thành đường hầm vó thể miễn cưỡng thấy được đường đi, nhưng hôn ám phi thường.
Tinh Hồn và Nhậm Phi Yến bước đi hết sức cẩn thận, sợ rằng trong đường hầm này có cấm chế.
Nhưng mà càng đi lại càng thấy con đường này hết sức bình yên, không có gì phát sinh ngoài ý muốn. Thông đạo khá khúc chiết, lại dài và sâu, có hơi nước từ dưới hướng lên. Tinh Hồn thầm nghĩ có lẽ hai người bọn họ đang đi sâu vào lòng núi.
Hắn vừa đi vừa nghĩ, Nhậm Phi Yến đang đi đột nhiên dừng bước, reo lên nói:
- Nhìn kìa, phía trước có ánh sáng!
Tinh Hồn mập mờ nhìn về phía trước, chỉ thấy tại đầu thông đạo phía trước có một ánh sáng nhỏ xíu chiếu ra, ở đó mờ mờ thấy một thạch thất lớn. Hai người nhìn nhau, sau đó tiếp tục bước nhanh về phía đó.
Chẳng bao lâu, hai người họ tiến vào một nơi rộng rãi. Nhìn giống như một thạch thất . Trước mặt hai người nới cửa động có một tấm bia đá to lớn đứng sừng sững, bên trên khắc chữ ba lớn như rồng bay phượng múa:
“MA THÚ ĐƯỜNG”
Tinh Hồn nhìn qua liền biết đây là thạch thất nằm phía dưới Ma thú môn đỗ vỡ phía trên. Phía bên trái thạch thất có một bức tượng, trước mặt pho tượng có một cái bàn thờ đá, đã bị phủ bụi trần qua mấy vạn năm.
Có lẽ khi xưa Nhân tộc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton/2770123/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.