Trong số ba người, có đến hai người Hồ Trí không thể chọc vào, còn Tinh Hồn ẩn ẩn không tầm thường, thế nên Hồ Trí đành phải sử dụng đến biện pháp mượn uy vọng của Kim Lan quốc vương để áp chế ba người bọn hắn lại.
“Dung tam thiếu, hay là nể mặt ta một chút có được không?”
Dư Trạch đứng kế bên Hồ Trí mở miệng.
“Dương sư điệt, hay là nhượng bộ một chút, tránh làm tổn thương hòa khí.”
Vô Cực kiếm tiên dĩ nhiên cũng không thể đứng ngoài, nhìn về phía Dương Thiên Quân khuyên nhủ một câu.
“Tinh Hồn, không được tùy tiện hồ nháo.”
Chu Thiên Tử giọng nói uy nghiêm vang lên.
Có điều, cho dù là cả ba đại nhân vật này đều đã lên tiếng khuyên giải, thế nhưng trong nhất thời, Tinh Hồn, Dương Thiên Quân và Dung Trần nhất thời chưa người nào muốn nhượng bộ cả.
Bất giác, Dương Thiên Quân khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà dị, kèm theo ngữ điệu thập phần tự tin.
“Nơi này không thích hợp đánh nhau, ngày khác liền thụ giáo ngươi vậy.”
Vừa nói, Dương Thiên Quân vừa hướng nhìn Dung Trần, câu nói này, dĩ nhiên là để cho Dung Trần nghe thấy.
“Còn ngươi, đừng khiến ta thất vọng.”
Tuyệt thế kỳ tài, ngạo thế vô song, Dương Thiên Quân hai câu bá đạo tràn đầy khí phách, dứt lời liền thu hồi khí thế của mình lại, sau đó liền phất áo rời đi trong sự ngạc nhiên của chúng nhân.
********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********
Một ngày không yên tĩnh trôi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123925/quyen-2-chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.