Hô hấp ngột ngạt, áp lực khiến cho Tôn Vân, Tôn Lôi và những tên đệ tử Ngân Nguyệt Hải đường hít thở rất khó khăn. Do dù có nằm mơ cũng không thể nào ngờ được, Tinh Hồn thực lực khủng bố, quét ngang đám Thiết Chân một cách vô cùng dễ dàng như vậy.
Lâm Hổ, tu vi sơ kỳ Địa Tiên cảnh, ý niệm khẽ động liền bị chặt đứt một tay, xương ngực vỡ nát, biến thành phế nhân.
Ba người khác tu vi đồng dạng với Lâm Hổ, Tinh Hồn nhẹ nhàng vẽ ra một nét, cả ba từ đây về sau mãi mãi không thể xuống khỏi giường.
Thiết Chân, tu vi hậu kỳ Địa Tiên cảnh, ngay cả phản kháng cũng không có cơ hội.
Năm tên này, đối với Tinh Hồn, tựa hồ chẳng khác gì những con kiến hôi yếu ớt cả, một tia phản kháng cũng chẳng có.
Tinh Hồn đôi mắt nhìn thẳng vào Tôn Vân, hắn biết ngay từ đầu, Tôn Vân đã có sát niệm với mình, nhưng bởi vì hắn lười để ý, dù cho mười tên Tôn Vân cũng không xứng đứng trước mặt hắn.
- Nể mặt Tần trưởng lão, nếu còn lần sau, hậu quả ngươi tự biết.
Dứt lời, Tinh Hồn liền xoay người đáp xuống lại tầng dưới, chuẩn bị rời đi.
Đứng trên lầu, Tôn Vân gương mặt phẫn nộ cực điểm, hai tay siết chặt lại, âm thanh từ xương cốt vang ra.
Từ lúc nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy nhục nhã đến như vậy, bị một tên được trưởng bối trong Hải đường cứu vớt nhục nhã, mà trước đó hắn đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123755/quyen-2-chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.