Trần Mộng Dao biến sắc, dường như đoán ra được mục đích của hắn là gì, nội tâm tức giận, định lên tiếng thì bỗng bị Trần y sư lắc đầu ra hiệu.
Vừa nói, Tôn Lôi vừa nhìn sắc mặt của Tần Trọng trưởng lão, chỉ thấy Tần Trọng trưởng lão vẻ mặt như thường, tựa hồ không mấy quan tâm đến chất vấn của hắn, cũng không mở miệng nói giúp Tinh Hồn, làm như không nghe thấy.
Xem ra Tần Trọng trưởng lão cũng đang muốn nhìn xem thử tâm ý của Tinh Hồn như thế nào.
Sau một giây im lặng, Tinh Hồn mới nhìn Tần Trọng trưởng lão, ôm quyền kính lễ:
- Đa tạ tiền bối khoản thời gian này đã giúp đỡ, tương lai có cơ hội liền báo đáp.
Vừa nói, hắn vừa vái một quyền cảm tạ, sau đó xoay người rời đi.
Trần Mộng Dao thấy vậy, ánh mắt khó coi, bất quá bởi vì trước đó phụ thân của nàng là Trần y sư đã đánh tiếng không muốn nàng can dự vào quyết định của Tinh Hồn, tuy thường ngày Trần y sư đối với nàng rất hay bỡn cợt, nhưng như vậy không có nghĩa là nàng dám cãi lại Trần y sư.
Bất quá, đối với Tinh Hồn, trong lòng nàng có một cảm giác kỳ lạ, thấy hắn xoay người bỏ đi như vậy, bật chợt nội tâm đượm buồn.
Tôn Vân đứng nhìn theo Tinh Hồn bỏ đi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, trong mắt ám quang thoáng qua, sau đó lại liếc nhìn Tôn Lôi.
Kỳ thực chuyện bên trong đó chính là do Tôn Vân làm ra, còn Tôn Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123750/quyen-2-chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.