Thượng Quan Lãnh chân mày nhướng lên, trong mắt biểu lộ nghi hoặc.
- Ngũ Hành Linh Đài, địa phương được các vị đại năng tạo ra, nơi mà các tu sĩ dưới hạ giới có khả năng phá không, mở ra Nhất Tuyến Thiên phi thăng Đại Thiên Thế Giới tiến vào.
- Tu sĩ phi thăng? Đây là lần đầu tiên đệ được nghe mấy chuyện thú vị này.
- Cũng phải, Hư Thần Tinh sáu vạn năm trước bị hủy diệt, bây giờ mới dần được trùng kiến trở lại, đệ không biết là chuyện bình thường. Những điều trên cũng là ta nghe kể lại từ Tần lão.
Dương Thiên Quân nhẹ giọng giải thích.
Bất quá, Dương Thiên Quân nhắc đến cái gì tu sĩ phi thăng, Ngũ Hành Linh Đài gì đó càng khiến cho hắn thêm nghi hoặc. Rốt cuộc lại nhắc đến chuyện này làm gì?
Đột nhiên trong đầu Thượng Quan Lãnh lóe lên một tia kinh nghi, thốt:
- Không lẽ ý sư huynh là, Tinh Hồn hắn là một gã tu sĩ phi thăng?
Đáng tiếc, chỉ thấy Dương Thiên Quân nhún vai, đáp:
- Làm sao ta biết được. Hư Thần Tinh thấp kém này, há lại tồn tại Ngũ Hành Linh Đài? Vả lại, nếu như thực sự có Ngũ Hành Linh Đài, một khi tu sĩ phi thăng xuất hiện nhất định sẽ tạo nên một oanh động rất lớn. Thế nhưng trong suốt ngàn năm qua, không hề có một tin tức nào về chuyện có một gã tu sĩ phi thăng xuất hiện cả.
Càng nghe Dương Thiên Quân nói, Thượng Quan Lãnh càng như đi lạc vào trong màn sương mù, không rõ được ý tứ của hắn ở bên trong là gì.
- Thân phận của hắn, có lẽ ngoại trừ bản thân hắn, sẽ không có người khác biết được. Càng bí ẩn, càng không nên chọc vào.
********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********
Thiên Kiếm điện.
Vô số ánh mắt chú mục lên Tinh Hồn. Không gian im lặng lạ thường, chỉ sợ ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Áp lực phi thường nặng nề, khiến cho hô hấp người ta trở nên loạn nhịp.
Vô Cực kiếm tiên, tuy rằng không trực tiếp phóng xuống uy áp, thế nhưng đối diện với một gã bán bộ Cửu Thiên Huyền Tiên, áp lực vô cùng khó chịu.
- Ngươi có biết tội của mình chứ?
Câu nói tràn ngập uy minh vang vọng khắp Thiên Kiếm điện, phóng vào đại não của Tinh Hồn, thật lâu vẫn chưa tán đi.
Dưới áp lực, Tinh Hồn bước chân thụt lùi lại, bất quá hắn vẫn giữ vững được bản thân, không bị uy áp trấn xuống, đôi mắt lãnh đạm bình tĩnh không một tia sóng gợn, ánh mắt hướng nhìn thẳng Vô Cực kiếm tiên.
Miệng đang chuẩn bị nói gì đó thì một người khác đột nhiên chen vào.
- Tông chủ, tên nghiệt đồ tính cách cuồng vọng, không đặt quy tắc Thiên Kiếm tông vào trong mắt, giữa thanh thiên bạch nhật hành hung huynh đệ đồng môn, vô cùng tàn bạo. Không cần thiết phải hỏi cung, ta kiến nghị trực tiếp diệt sát.
Tinh Hồn ánh mắt lạnh băng, nhìn về phía bệ đá có âm thanh vừa mới vang lên.
Chỉ thấy đứng trên bệ đá là một nhóm khoảng mười người, đứng đầu là một gã nam tử trẻ tuổi thân mặc áo bào màu tím. Vừa nhìn liền nhận ra, hắn ta chính là Chu Lâm, thúc thúc của Chu Kình, người trước đây từng ra lệnh để cho Chu Kình giết chết Tinh Hồn ngay tại Vân Vụ Linh Tuyền.
Xem ra làm lớn đến mức độ như vầy, nhất định là do Chu gia nhúng tay vào.
- Thiên Kiếm tông ngã xuống hai gã thiên tài, mà lại đang trong thời điểm Đằng Long Chiến gần sắp bắt đầu.
Tại một bệ đá cao khác, một vị trưởng lão áo tím khác cũng lên tiếng.
- Một gã hậu kỳ Phù Tiên cảnh có thể kích sát được Địa Tiên cảnh, thực lực không sai, đáng tiếc tính cách cuồng vọng, hiếu sát. Thiên Kiếm tông chúng ta thiên tài không thiếu, không cần đến loại người hiếu sát.
- Tiên phù một thước, thực lực tuy mạnh, đáng tiếc không thể bồi dưỡng.
- Thiên Kiếm tông có một đệ tử cuồng vọng xem nhẹ tính mạng đồng môn, xuất thủ tàn độc như vậy, chỉ sợ sau này khiến cho tông môn liên lụy. Đệ tử như vậy, không cần thiết giữ lại.
- ………
Rất nhiều vị trưởng lão khác đồng thời nói, ý tứ đều giống như nhau, tuy có một vài ý kiến muốn tha mạng cho hắn, thế nhưng chỉ là một vài mà thôi, tựu chung đều không muốn cho Tinh Hồn còn sống.
Nhìn thấy cảnh tượng này, khóe miệng Chu Lâm nhếch lên một nụ cười âm tà, ánh mắt khinh bỉ nhìn Tinh Hồn như đang muốn nói, lần này ngươi chết chắc rồi.
“Hắc hắc, xem ra Thiên Kiếm tông thực sự muốn dồn ngươi vào chỗ chết à.”
Người khác không thể thấy được, nhưng ở bên trong không gian động thiên, Tiểu Ứng Long lại quan sát mọi thứ ở bên ngoài rất rõ ràng.
Nhìn những con người bên ngoài không ngừng dùng từ ngữ kinh thường nhắm vào Tinh Hồn, Tiểu Ứng Long mỉa mai nói.
“Nhất định là thằng oắt con kia đã dùng quyền lợi để mua chuộc bọn họ. Bản tính của nhân loại chính là như vậy, đổi một cái mạng quèn không liên quan gì đến chúng để lấy được quyền lợi phía sau, hắc hắc hắc… tuế nguyệt trăm vạn năm qua đều không có thay đổi…”
Tinh Hồn không đáp lại lời của nó, bởi Tiểu Ứng Long nói không hề sai, đó chính là bản chất, và dĩ nhiên, nó không chỉ tồn tại ở nhân loại, những tộc đàn khác cũng giống như vậy. Chỉ là, so với những tộc đàn khác, bản chất này của nhân loại lại mạnh mẽ hơn rất nhiều lần.
Trải qua năm tháng tại Huyền Thiên giới, Tinh Hồn há không rõ bản chất này?
Không cần Tiểu Ứng Long nói hắn cũng biết nguyên nhân vì sao bọn họ lại nhắm vào hắn.
Trong vô số người muốn dồn hắn vào chỗ chết để được nhận lấy quyền lợi từ Chu gia thì có một người lên tiếng.
- Theo những gì ta điều tra thì đầu ngọn của chuyện này đều là do Chu Đào gây ra cả. Như thế nào các vị lại ép một tên đệ tử vào chỗ chết?
Người đó chính là phó tông chủ Thiên Kiếm tông – Nguyên Tử chân nhân.
Y rất thưởng thức Tinh Hồn, không phải chỉ bởi thực lực của hắn, mà còn bởi tính cách của hắn. Mà bên trong chuyện này lại không nằm ở Tinh Hồn, nếu để hắn chết như vậy thì đúng là đáng tiếc.
Chu Lâm trong lòng lạnh xuống, ánh mắt âm tà nhìn Nguyên Tử chân nhân. Lúc trước, ngăn cản hắn trực tiếp giết Tinh Hồn cũng chính là Nguyên Tử chân nhân.
Tuy rằng Chu Lâm địa vị rất cao, nhưng so với Nguyên Tử chân nhân vẫn thấp hơn rất nhiều. Bởi vì vậy hắn mới sử dụng biện pháp này để bức tử Tinh Hồn.
- Do Chu Đào? Hắn thiên phú thấp, ngưng kết tiên phù chỉ cao một thước, có tư cách gì tiến vào Vân Vụ Linh Tuyền tu hành? Phó tông chủ, không biết ngài còn nhớ, Vân Vụ Linh Tuyền vì sao mà xuất hiện tại Thiên Kiếm tông chứ?
- Điều này tự nhiên ta nhớ, Vân Vụ Linh Tuyền là do đại trưởng lão Chu Nguyên từ Loạn Tiên Hải, trả một cái giá rất đắt mới mang về được. Nhờ có Vân Vụ Linh Tuyền, thực lực của Thiên Kiếm tông hơn ba ngàn năm qua chỉ có mạnh hơn chứ không kém.
Nguyên Tử chân nhân không hề bởi vì muốn bảo vệ Tinh Hồn mà đè xuống công lao của Chu gia Chu Nguyên, người suýt chút nữa mất đi tính mạng chỉ bởi vì Vân Vụ Linh Tuyền.
Thậm chí lúc nói về Vân Vụ Linh Tuyền và đại trưởng lão Chu Nguyên, trong mắt Nguyên Tử chân nhân xuất hiện một tia nể phục và kính trọng.
- Phó tông chủ trí nhớ không sai. Vì mang về Vân Vụ Linh Tuyền, nhị sư bá của ta mất đi một cánh tay, may mắn lắm mới nhặt lại được cái mạng nhỏ. Thế nhưng Chu gia chúng ta không hề một mình tư hữu Vân Vụ Linh Tuyền, mà đem nó đặt vào Thiên Kiếm tông, mong muốn Thiên Kiếm tông thực lực ngày một mạnh mẽ. Thế nhưng bây giờ thế nào, Chu gia đệ tử Chu Đào bị một tên ngoại nhân phế xuống một tay, Chu Kình thì biến thành khùng khùng điên điên, không cách nào hồi phục được. Chu gia chúng ta từ trước đến nay vì Thiên Kiếm tông phục vụ, chưa bao giờ kể ra công lao, nhưng bây giờ Chu gia đệ tử chịu thiệt, ngài lại đi bảo vệ ngoại nhân?
Ngữ điệu của Chu Lâm vô cùng tàn khốc, vừa nói đôi mắt vừa hơi rưng rưng, thiếu điều hai hàng lệ muốn rơi xuống.
Những vị trưởng lão xung quanh nghe toàn bộ, tuy rằng xảy ra đã lâu, thế nhưng trong lòng vẫn bùi ngùi chua xót.
- Chu gia công lao đối với Thiên Kiếm tông cực kỳ to lớn, bởi vì vậy, Thiên Kiếm tông liền để cho Chu gia rất nhiều quyền lợi, thậm chí được tiến vào tu luyện tại Vân Vụ Linh Tuyền nhiều nhất chính là Chu gia đệ tử. Những đệ tử khác, phải thông qua rất nhiều mới được phép tiến vào đó.
Tuy rất kính phục với những gì Chu gia đã làm cho Thiên Kiếm tông, nhưng tính cách Nguyên Tử chân nhân rất rõ ràng phân minh, đúng sai phân biệt.
Nếu Tinh Hồn sai, y sẽ không lên tiếng, nhưng mọi chuyện đều do Chu Kình và Chu Đào tự mình chuốc lấy cả, Nguyên Tử chân nhân tự nhiên sẽ không bởi vì công cao mà Chu Lâm kể ra mà chịu nhường nhịn.
- Hắn đạt được tư cách tiến vào Vân Vụ Linh Tuyền để tu hành, Chu Đào đầu tiên không cho đưa hắn vào Vân Vụ Linh Tuyền thật sự để tu luyện, lại còn nhục mạ hắn, vì vậy mới bị hắn cảnh cáo. Nếu như lúc đầu dừng lại, không cần Chu gia lên tiếng, ta nhất định sẽ trách phạt hắn. Nhưng rốt cuộc Chu gia lại hành động lãnh huyết, để Chu Kình giết hắn. Rốt cuộc Chu Kình tài không bằng người, ý chí yếu kém bị đối thủ bẻ gãy ý chí, yếu kém như vậy đều là do chính bản thân hắn mà ra, sao lại đi đổ thừa người khác?
- Vậy ta liền muốn biết, rốt cuộc hắn có công lao gì mà được tiến vào Vân Vụ Linh Tuyền tu hành?
- Ta không rõ hắn có công lao gì, nhưng đó là ý tứ của Dương Thiên Quân. Ngươi biết Dương Thiên Quân đã đánh tiếng, chắc chắn là có nguyên nhân bên trong.
Cả Nguyên Tử chân nhân lẫn Chu Lâm đều không ai chịu nhường nhịn ai.
Chu Lâm thì đem công lao trước đây của Chu gia ra để nói, còn Nguyên Tử chân nhân thì hành động công tư phân minh.
Không khí dần dần nóng lên, cơ hồ như muốn tuyên chiến với nhau. Ngay lúc đó, một luồng uy áp giáng lâm, kèm theo một tiếng nói nghiêm minh:
- Cãi nhau như vậy, còn ra thể thống gì nữa. Đây là Thiên Kiếm điện hay là cái chợ đây?
Giọng nói đó, tự nhiên của là Vô Cực kiếm tiên, tông chủ chấp chưởng Thiên Kiếm tông hiện tại.
- Tông chủ bớt giận.
- Tông chủ bớt giận.
Hiện trường lại trở về trầm mặt, dưới uy áp của Vô Cực kiếm tiên, đệ nhất cường giả Thiên Kiếm tông, người nào dám cãi lệnh?
Ánh mắt uy nghiêm quét nhìn xung quanh, nhìn đến đâu thì lại im lặng đến đó. Cuối cùng, ánh mắt của Vô Cực kiếm tiên dừng lại ở Tinh Hồn, trong ánh mắt thâm trầm không ngừng dò xét, rốt cuộc ở tên đệ tử này có điểm gì đặc biệt?
Lại thấy được trong mắt Tinh Hồn không có chút gợn sóng, tĩnh lặng như mặt nước. Nhiều người vì hắn mà loạn, đều là nhân vật cấp cao cả, vậy mà lại có thể bình tĩnh đến như vậy? Điều này, không phải người nào cũng có thể làm được à.
- Ngươi có gì để nói không?
- Ta có thể nói gì đây? Giải thích?
Tinh Hồn đối diện với ánh mắt dò xét của Vô Cực kiếm tiên, nhưng hắn không mảy may quan tâm, lãnh đạm đáp lại lời của ông ta.
Thâm ý bên trong, chỉ sợ Vô Cực kiếm tiên đã muốn loại bỏ hắn, như vậy thì cần gì mà giải thích nữa.
Vô dụng cả, vậy thì việc gì phải nói thêm?
- Hừ, đối với tông chủ mà hắn còn thái độ vô lễ, vốn không đặt vào trong mắt, quá mức cuồng vọng.
Một gã Chu gia trưởng lão khác ánh mắt khó chịu trừng trừng Tinh Hồn, miệng lên tiếng, tựa muốn đổ thêm dầu vào.
Bất quá, Vô Cực kiếm tiên liếc nhìn một cái, lập tức hắn ta ngậm miệng lại.
- Chu gia có công rất lớn với Thiên Kiếm tông, có công sức không nhỏ khiến cho Thiên Kiếm tông lớn mạnh như hiện tại.
Vô Cực kiếm tiên ánh mắt nhìn xung quanh, rồi sau đó bắt đầu lên tiếng.
Chỉ mới nghe mấy câu thôi, thế như Chu Lâm và Chu gia trưởng lão khóe miệng nở nụ cười, trong bụng như mở cờ. Chu gia thực lực cùng tài nguyên đối với Thiên Kiếm tông cực kỳ quan trọng, nếu như phật lòng Chu gia, ảnh hưởng nhiều nhất chính là Thiên Kiếm tông.
Thân là tông chủ, người nắm chức vị cao nhất Thiên Kiếm tông, Vô Cực kiếm tiên tự nhiên biết lựa chọn giữa Chu gia và một tên đệ tử tầm thường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]