Chu Văn Thành ánh mắt khinh thị, miệng tiếu ý cười lạnh. Chu Văn Thành dĩ nhiên biết Tinh Hồn có rất nhiều linh thạch hạ phẩm, con số bảy trăm chỉ chiếm khoảng chừng một phần tư, một phần năm số lượng linh thạch hạ phẩm mà Tinh Hồn được ban thưởng sau khi chiếm đoạt vị trí hạng nhất.
Chu Văn Thành đây chính là muốn vừa hạ nhục Tinh Hồn, vừa phải buộc Tinh Hồn ói ra linh thạch cho hắn, bằng không sau này đừng mong bước chân vào Vũ Kiếm Các nữa.
Nhìn thấy Tinh Hồn chỉ mới là một gã sơ kỳ Phù Tiên Cảnh mà thôi, mà Chu Văn Thành tu vi hậu kỳ Phù Tiên Cảnh, dĩ nhiên sẽ không đi sợ hãi một gã chỉ mới đột phá cách đây không lâu. Vả lại, đằng sau lưng Chu Văn Thành chính là Thiên Hội, hắn tin tưởng với những lí do này, Tinh Hồn sẽ không dám động vào hắn.
Bất quá, Chu Văn Thành đã đánh giá nhầm Tinh Hồn rồi. Nếu hắn mà úy kỵ cái gì mấy thế lực chống lưng kia, ngày đó tại thí luyện, Tinh Hồn đã không hạ thủ với đám thế gia đệ tử thiên tài rồi.
Hôm đó hắn đã không sợ, như thế nào hôm nay lại đi sợ một gã Chu Văn Thành.
Vốn dĩ muốn lấy ra một ít linh thạch hạ phẩm để bớt đi một số chuyện phiền phức, nhưng bây giờ thì cái suy nghĩ đó của hắn đã bị vứt đi hoàn toàn.
- Chu Văn Thành, cẩn thận!
Không biết là người nào vừa mới kinh hô nhắc nhở, Chu Văn Thành gương mặt kịch biến, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123487/quyen-2-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.