Người đàn ông trung niên này tên gọi là Tống Ngọc, tại ngoại môn Thiên Kiếm Tông cũng có chút danh tiếng. Tu vi của Tống Ngọc không sai biệt chính là Thiên Tiên Cảnh tiên giả, mặc dù không chân chính triển uy nhưng vẫn khiến người ta bị áp lực.
Thấy Tống Ngọc trưởng lão xuất hiện, dù Đoạn Hải rất hung hăng, thế nhưng cũng buộc phải kiềm chế lửa giận xuống.
- Đây là Đại Kiếm Đường, không phải cái chợ để các ngươi cãi vả đánh nhau. Nể mặt gia tộc các ngươi, hôm nay ta bỏ qua, nhưng nếu còn có lần sau, dù lão cha các ngươi xuất hiện cũng đừng hòng ta động thủ.
- Đệ tử biết rõ, đa tạ Tống trưởng lão.
Bắc Cung Thanh Đan hướng Tống Ngọc ôm quyền, giọng điệu kính trọng. Phía bên kia, Đoạn Hải cũng bộ dạng tương tự.
Chỉ thấy Tống Ngọc trưởng lão hừ một tiếng, sau đó thân thể phiêu dật, biến mất trước mặt đám đệ tử ngoại môn, thân pháp vô cùng vi diệu.
Sau khi Tống Ngọc rời đi, Đoạn Hải một lần nữa nét mặt thay đổi. Hắn trừng mắt nhìn Bắc Cung Thanh Đan, sau đó chuyển dời sang Tinh Hồn, hừ lạnh một tiếng:
- Coi như hôm nay các ngươi gặp may mắn, lần sau sẽ không đơn giản thế này đâu. Chúng ta đi.
Dứt lời, Đoạn Hải liền dẫn người của hắn bỏ đi.
Bắc Cung Thanh Đan bất chợt thở phào một hơi nhẹ nhõm. Sau đó, hắn nhìn qua cô gái xinh đẹp băng thanh ngọc khiết đứng bên cạnh mình, chính là Chu Ân, gương mặt ủ rũ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123483/quyen-2-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.