Đột nhiên, Tinh Hồn cầm Đồ Lục vung một kiếm chém về phía một góc tường. Đường kiếm cực nhanh và sắc bén, một tiếng kêu vang rít lên, bụi bặm bay tung tóe.
- Khụ khụ, tiểu quỷ chết dẫm, suýt nữa hại chết bản tôn rồi!
Từ trong đám khói bụi, âm thanh ho lụ khụ truyền ra, kèm tiếng chửi mắng oan ức.
- Làm gì thế, hù chết người ta mất. Có biết bản tôn bị yếu tim không? Bản tôn mà chết, xuống vô biên ngục giới méc với Âm Giới Vương cho biết mặt.
Lầm bà lầm bầm một lúc, Tinh Hồn mới trông thấy, thì ra chủ nhân của giọng nói ban nãy là của một con tiểu quỷ.
Chỉ thấy tiểu quỷ này chỉ to bằng một cái nắm tay, toàn thân màu trắng, hai mắt đen láy, đặc biệt trên cái đầu tròn xoe nhú lên một lọn tóc.
- Tiểu quỷ, mà làm sao ngươi phát hiện bổn tôn hay vậy? Mặc dù bổn tôn chỉ là một phần thần thức nhỏ bé, nhưng thủ đoạn ẩn giấu rất lợi hại, có bí quyết gì không?
- Nhờ ngươi nói chuyện nãy giờ nên ta phát hiện, thế thôi!
Tinh Hồn nhìn bạch tiểu quỷ, gương mặt không chút cảm xúc trả lời.
- …
Chỉ thấy bạch tiểu quỷ ngẩn ra trong giây lát, sau đó ho khụ khụ như ông già:
- Bản tôn cố ý để ngươi phát hiện thôi, chứ ngươi không biết đâu, năm xưa bản tôn tung hoành thế giới, một thân bản lãnh phi thường, đi đến chỗ nào cũng bị người ta gọi là gia gia, uy phong vô cùng. Ài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123421/quyen-2-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.