Quyển 1: Ti Mệnh
Chương 107: Đã lâu… không gặp
Tinh Mệnh giật mình, lập tức chuyển người nhìn lại thì trong ánh mắt bắt gặp một gương mặt quen thuộc đang mỉm cười với mình.
- Là ngươi…
Giọng điệu dường như không thể tin nổi từ trong miệng hắn thốt lên. Ánh mắt ấy, nụ cười ấy, vạn năm trước đứng dưới bầu trời tuyết đã mỉm cười.
Ti Mệnh cảm giác như mình đang quay lại thời điểm đó, thời điểm U Đô bộc lạc vẫn còn, A Công vẫn còn, tất cả còn đang tồn tại trên mảnh đất này. Mùa đông nắm hắn mười bốn tuổi, đã có một thiếu niên cùng hắn nô đùa dưới trời tuyết, là một người bạn thân, có thể tộc nhân trong bộ lạc không coi trọng hắn, nhưng ngoại trừ A Công ra, vẫn còn một người khác vẫn tin tưởng có một ngày hắn sẽ trở thành cường giả, cùng y xây dựng nên một bộ lạc hùng mạnh.
Và bây giờ, con người đang đứng trước mặt hắn, cũng chính là người thiếu niên năm đó đợi hắn dưới trời tuyết, chính là Kha Thiên Lạc.
- Đã lâu không gặp. Mừng ngươi về nhà, Ti Mệnh.
Vẫn câu nói đó, nhưng ý vị thật sự làm cho người ta ngậm ngùi chua xót.
- Ngươi vẫn luôn đợi ta?
- Một người như ngươi, có bao giờ ngưng làm ta lo lắng đâu!
Kha Thiên Lạc nghiên đầu qua một bên, mái tóc đen theo hành động nghiên đầu mà rũ hẳn sang một bên, ánh mặt trời chói chang chiếu vào nửa gương mặt, ánh mắt quan tâm chăm chú.
- Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123208/quyen-1-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.