Quyển 1: Ti Mệnh
Chương 66: Ký ức đã mất
Gương mặt hắn trong giây lát chuyển thành tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán túa ra. Trong đầu là vô số câu hỏi.
“Giấc mơ đó, thế giới sụp đổ, chỉ còn lại mỗi một mình ta và thanh niên Cổ Thái này? Không lẽ… không lẽ đó chính là tương lai?”
- Ti Mệnh, đệ làm sao vậy?
Nhìn thấy Ti Mệnh biểu hiện kỳ lạ, Liễu Thanh Khuê liền tiến tới gần hắn, quan tâm hỏi han. Nhưng hắn bây giờ hai tai ù ù, trong đầu là một mớ hỗn độn, không phân biệt được đâu là thật đâu là giả, vậy nên lời hỏi thăm kia chẳng lọt vào tai.
Mà cả Cổ Thái nữa, biểu cảm của hắn cũng rất kỳ lạ. Giống như là đã quen biết Ti Mệnh từ trước. Nạp Đa nội tâm hiếu kỳ, lập tức hỏi ngay:
- Cổ Thái, đệ biết hắn?
Cổ Thái gật đầu, miệng nở nụ cười khổ:
- Có thể tính là quen biết. Mà tình cảnh hắn hiện tại chẳng khác biệt so với chúng ta là bao cả. Đều là những người rời bỏ bộ lạc, đi tha hương cầu thực.
Tiếng thở dài vang lên, câu nói ấy khiến cho mọi người gương mặt biến đổi, nét mặt thoáng qua vẻ tang thương. Một sự trầm mặc bi ai bao phủ ngôi nhà này. Một khắc trước còn cười đùa vui vẻ, nhưng nửa khắc sau thì lại… u buồn thế này.
Ti Mệnh mãi một lúc sao mới có thể ổn định lại tâm thần, sau đó mới cất giọng hỏi.
- Cổ huynh đệ, ngươi biết ta?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-la-thien-ton-2-vinh-hang-chi-mong/3123123/quyen-1-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.