Khi một luồng Huyền Hoàng chi khí đã lưu lại trong ma ấn, Phương Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm, tâm thần khẽ buông lỏng, cả người cũng dần dần về lại thực tế. Hắn mở mắt ra, đã thấy tất cả như trước, thanh kiếm kia vẫn kẹp thẳng tắp ngay giữa hai ngón tay mình, một giọt máu tươi thuận theo chính giữa vết thương ngừng lại, thân kiếm trơn bóng như gương, chỉ có một yêu ấn phảng phất như một con mắt đang nhìn thẳng vào Phương Nguyên. Lúc này nhìn lại yêu ấn kia, Phương Nguyên cảm giác như có một tia liên hệ mờ nhạt, mơ hồ có thể tâm linh tương thông với nó...
Hôm nay hắn đã biết, đó là vì Huyền Hoàng chi khí của hắn đang lưu lại bên trong ma ấn.
Yêu ấn trên kiếm là do ma ấn của thế giới huyết hải hiển hóa tại ngoại giới, mà Huyền Hoàng chi khí lại là khởi nguồn cho một thân pháp lực của hắn, hắn lưu lại Huyền Hoàng chi khí trong ma ấn, cũng giống như có liên hệ với ma ấn, song phương khó có thể phân rõ!
Tương ứng, hung hiểm trong lúc vô hình cũng lớn hơn rất nhiều.
Huyền Hoàng chi khí lưu lại trong ma ấn, cũng tương đương với Phương Nguyên có khả năng bị ma ấn phản phệ bất cứ lúc nào, nhất định phải cảnh giác mọi lúc mới được. Mà đây cũng là lựa chọn sau khi Phương Nguyên suy nghĩ cẩn thận mới quyết định, ma ấn phục hồi là việc hiển nhiên, mà trải qua việc ban nãy, Phương Nguyên cũng biết ma ấn này đã nhớ kỹ bản thân mình, chờ khi nó thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-kiep-chu/1735718/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.