Bàng Mục bất lực nhìn về phía Lâm Thanh tiên sinh, thở dài: “Ngươi sao lại hồi kinh?”
Lâm Thanh tiên sinh cười nói: “Đương nhiên là ta đến uống rượu mừng của ngươi.”
Nói xong, hắn lại nhìn Yến Kiêu, thần sắc nghiền ngẫm, “Chưa từng nghĩ đến các ngươi thật sự phá được vụ án. Lại nói tiếp, ngươi đã nhận sư huynh ta làm nghĩa huynh, ta cũng coi như người nhà mẹ đẻ ngươi, gọi tiếng huynh trưởng nghe một chút?”
Ánh mắt Yến Kiêu quét qua một chúng mỹ nhân bên người hắn, da mặt kéo ra, ý tứ cự tuyệt bộc lộ ra ngoài, không đáp mà hỏi lại, “Ngài ở chỗ này công khai dẫn Tam hoàng tử đi chơi gái, ca ta biết không?”
Thánh nhân biết không?
Nụ cười trên mặt Lâm Thanh tiên sinh cứng lại, sau đó lại nhướng lên, “Không ngờ thật sự có một nữ bộ đầu.”
Yến Kiêu thiếu chút nữa bị hắn chọc cười: Ngài không cảm thấy mình đổi chủ đề quá cứng nhắc sao?
Nàng mặt không biểu cảm quay đầu lại dặn dò tiểu Lục: “Đi thông báo cho Liêu tiên sinh, nói sư đệ của ngài hồi kinh, lâu nay vẫn lang thang bên ngoài hết sức nhớ mong, mau đến gặp nhau!”
Đây là nơi trọng địa ở kinh thành, không tiện dùng bồ câu, phái bồ câu người đi càng nhanh hơn.
Tiểu Lục nhịn cười gật đầu lĩnh mệnh, lấy hành động thực tế biểu đạt tâm tình háo hức muốn xem kịch vui của mình: Hắn trực tiếp nhảy qua cửa sổ đi ra ngoài, dáng người linh hoạt di chuyển giữa mái hiên của mấy tòa lầu, trong chốc lát đã rơi xuống đất.
Mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-huyen-lenh-tieu-ngo-tac/1117859/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.