Edit: Bạch Thần Quân
Trái tim bóp nghẹt của Tống Phỉ được thả lỏng ngay sau khi Thích Ngôn vào được ký túc xá. Nhưng nào ai đảm bảo anh sẽ an toàn về đến phòng trước những kẻ biến dị vốn đã ở tòa nhà này từ hôm qua, nỗi lo mới vơi một nửa, bất luận thế nào cũng chẳng thể lơ là.
Đoàn người chạy nạn chung hướng về một đích, dưới sân chỉ còn tốp tụt hậu và đám ăn thịt người. Khác với "đàn linh dương" bạn học, những kẻ biến dị này không có khái niệm tổ chức cộng với tốc độ lúc nhanh lúc chậm rồi dần thưa thớt, nhờ vậy mặc dù áp đảo về số lượng nhưng chúng không mang quá nhiều uy hiếp.
Lần đầu tiên, Tống Phỉ đứng ở ngoài quan sát "chúng", không phải liều mạng chạy trốn, không phải hùng hục thục mạng, tựa như thượng đế từ trên cao nhìn xuống chúng sinh.
Đây từng là bạn học của cậu, là nam sinh nhàn nhã lười biếng, là nữ sinh nhu thuận đáng yêu, thậm chí có người toàn thân không một vệt máu, bởi lúc mới lây nhiễm không bị thương nặng và chưa biết tấn công. Nếu bỏ qua hành vi quái dị và khuôn mặt vặn vẹo thì họ cũng chỉ là những sinh viên hết sức bình thường mà ta thoáng bắt gặp trên sân trường.
Tống Phỉ chẳng biết hình dung tâm trạng mình ra sao, kinh hoàng, bất ngờ, lạnh lẽo, đau đớn, khinh bỉ, phẫn nộ, chỉ muốn tự đập túi hạt dưa lên đầu cho xong. Không biết bao lần cậu phàn nàn cuộc sống đại học quá buồn tẻ vô vị, ngay cả chuyện người ngoài hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-zombie-tang-benh-dai-hoc/1172186/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.