“Thầy ơi, em muốn mua cái túi mà Diệp Trạch quảng cáo gần đây ấy, nhìn trông sang chảnh phải biết!” Hồ Đa Đa cảm thấy tốt xấu gì mình cũng nổi danh yêu giới, phải dùng hàng hiệu cho xứng với đẳng cấp mới được! 
“Bạn có tiền không?” Diệp Tiếu lắc lắc ví tiền trong tay, cười khẽ, “Hiện tại các bạn chỉ có một nghìn khối tiền mặt, trong thẻ cũng chỉ có mấy nghìn khối, vậy mà còn muốn mua hàng hiệu?” 
Hồ Đa Đa chỉ thấy túi trên quảng cáo rất đẹp, không biết giá cả gì, bọn họ đi siêu thị chi mỗi người có một hai ngàn đã mua được mấy túi bự rồi đó! “Túi ở ngoài đắt lắm ạ?” 
“Đó là hàng hiệu, đương nhiên là đắt rồi, loại mấy chục mấy trăm bán đầy đường, mua một cái giá rẻ dùng cũng thế thôi, còn được thay đổi thường xuyên, không đau lòng.” Diệp Tiếu rất ít khi mua đồ xa xỉ, cậu thấy mua hàng loại trung là ổn rồi, chất lượng không kém hơn là bao, hàng hiệu đắt là vì nhãn hiệu, mà cậu chẳng cần đi đâu khoe khoang, dùng gì chẳng được. 
“Nhưng em thích cái túi ấy lắm, chính là cái trên quảng cáo ấy, em thấy nó cực kì xứng với em!” Hồ Đa Đa đắm chìm trong ảo tưởng không thể tự thoát ra. 
“Vậy bạn mau tốt nghiệp đi, tốt nghiệp rồi thì muốn mua gì cũng được, thầy sẽ không canh chừng tiền trong thẻ của bạn nữa.” Diệp Tiếu thấy đây là một cách khích lệ không tồi. 
“Ô? Bọn em đã thực tập rồi, chẳng lẽ không phải thực tập xong sẽ được tốt nghiệp sao?” Hồ Đa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-yeu-quai/1310246/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.