Tuy Diệp Tiếu đã dặn không được mua quá nhiều, nhưng đám yêu lại thấy mua nhiều có sao đâu, bọn họ chỉ nhặt đồ ăn, tới tối ăn sạch thế là xong! 
Ý định này quá toẹt vời! 
Gì cơ, cả hàng đồ ăn vặt này đều chưa được nếm thử?! Mua mua mua! 
Gì cơ, gà nướng này mới ra lò?! Mua mua mua! 
Gì cơ, mua ba tặng một?! Mua mua mua! 
… 
“Siêu thị này lớn ghê ha thầy, còn cả đồ ăn miễn phí nữa.” Hồ Đa Đa nhét đồ ăn đầy mồm, cảm khái, “Haiz… Em cảm giác hai ngàn năm sống trên đời của em đều uổng phí, chậc chậc…” 
“Thầy ăn thử món này xem, vị lạp xưởng này ngon phết đấy.” Hồ Đa Đa nhặt một que tăm lên, xiên lạp xưởng đưa đến bên miệng Diệp Tiếu. 
Diệp Tiếu, “…” 
Diệp Tiếu cũng không phụ lòng tốt của Hồ Đa Đa, há miệng ăn miếng lạp xưởng, vừa nhai vừa phỉ nhổ: Té ra anh sống hơn hai ngàn năm chỉ để ăn mấy món vớ vẩn này? Tôi là con người chỉ sống nhiều nhất trăm năm cũng muốn khinh bỉ anh! 
Ừm, công nhận lạp xưởng này ngon thật, tí mình cũng mua một ít về. 
Đám yêu chả khác gì châu chấu, thấy cái gì vừa mắt cũng nhét đầy vào giỏ, không buồn xem giá, hơn nữa không cần bận tâm xem món đó là gì, cứ đồ ăn là chơi tuốt, hai mắt tỏa sáng liên tục mua mua mua, cái tốc độ ấy thiệt là ~ Có yêu quái nhét chật cứng giỏ rồi, quyết định quay đầu lấy xe đẩy, bị Diệp Tiếu nhíu mày nhìn liền vỗ ngực cam đoan tối sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-yeu-quai/1310242/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.