Thứ hai đối với đa số học sinh mà nói thì chẳng phải ngày tốt đẹp gì.
Đám yêu cũng nghĩ hệt như vậy.
Kiểm tra đối với đa số học sinh mà nói càng chẳng phải chuyện tuyệt vời gì.
Đám yêu cũng nghĩ hệt như vậy.
Thế nên việc phải làm bài kiểm tra vào ngày thứ hai, quả thực đúng là việc bọn họ thống hận nhất! Không còn gì đáng hận hơn!
Ngay đến “học bá” Kim Thụy cũng không thích kiểm tra.
Cơ mà có không thích thì đám yêu cũng không làm gì được, ở trường này thầy Diệp là nhất, thầy ấy nói kiểm tra, vậy sẽ phải kiểm tra. Nếu không phải vì không kịp chấm bài thì Diệp Tiếu hận không thể kiểm tra mỗi ngày ấy! Kiểm tra có thể không ngừng thúc đẩy học sinh hăng hái học tập hơn, hơn nữa còn là cách thích hợp nhất để đánh giá trình độ học sinh, chữa bài kiểm tra có thể ôn tập lại những kiến thức đã học, kiêm luôn hướng dẫn trọng điểm cho những học sinh yếu kém.
Tóm lại, kiểm tra vẫn lợi nhiều hơn hại.
Diệp Tiếu đến phòng học lúc tám giờ năm mươi, lúc đó đám yêu đã im lặng ngồi trong phòng chờ tới giờ làm bài, Diệp Tiếu nhìn lướt một lượt, thấy tinh thần diện mạo của mọi người khá ổn, khiến cậu rất hài lòng.
Nhìn thoáng qua thì không thấy có gì khác biệt, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy điểm kì lạ, Diệp Tiếu nhận ra chỗ ngồi của các học sinh đã thay đổi rất nhiều. Tuy bọn họ có thể tự do chọn chỗ ngồi, nhưng hai tuần trước hầu hết bọn họ đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-yeu-quai/1310212/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.