Sau khi đi vòng quanh lớp hai tiếng, Diệp Tiếu phát hiện bài làm của đám yêu chênh lệch quá nhiều so với dự đoán của cậu, cứ theo cái đà này thì không mấy yêu đủ điểm đạt chuẩn.
Diệp Tiếu không biết trong lòng mình đang có cảm xúc gì, kỹ năng giảng dạy của cậu có vấn đề thật sao?
“Ngừng bút.” Diệp Tiếu ra hiệu cho mọi người thu bài, “Các bạn bàn sau chuyển bài lên cho các bạn ngồi trước.”
Vừa nghe nộp bài, rất nhiều yêu quái tiếc hận nộp bài lên trên, các yêu quái ngồi trên thì đỡ hơn, có thể tranh thủ sửa bài tí chút, tuy Diệp Tiếu nói ngừng bút, song cậu vẫn có thể nhắm một mắt mở một mắt bỏ qua chuyện này.
Khi bài thi được chuyển lên trên, Diệp Tiếu phát hiện có vài yêu quái to gan dám nhanh như chớp chép đáp án của các bạn vào bài của mình, cậu không khỏi hắc tuyến, xem ra học sinh là yêu quái hay con người đều như nhau hết, hồi đi học cậu cũng tranh thủ lúc thầy giáo không để ý làm hệt thế này.
Diệp Tiếu vẫn nhắm một mắt mở một mắt, hầu hết các yêu quái đều làm bài không tốt lắm, cậu không cần phải lo trình độ gian lận loại này, căn bản là không có ích gì cho điểm số, bởi chép thì cũng chép sai cả thôi.
Gian lận như vậy quả là không dễ dàng gì.
Mười phút sau, dưới sự thúc giục của Diệp Tiếu, cuối cùng cả lớp cũng nộp hết bài lên cho cậu, Diệp Tiếu nhìn chồng bài dày cộp, hơn ba trăm bài, tuy chấm đơn giản nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-yeu-quai/1310203/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.