10h tối, đang nằm nhà thì điện thoại lại rung, trời ơi ngày gì mà điện thoại reo suốt thế này, thấy bé Ngọc điện:
- Anh ơi, ra chỗ học thêm rước em về với.
- Nãy em tự đi hay sao?
- Con Thi nó chở em, mà nó về trước rồi, với tối quá em hơi sợ.
- Rồi đợi tí anh, anh qua tới.
Đang mặc bộ đồ MU, thay thêm cái quần jean dài cho gọn gàng, xách xe ra chạy tới cũng gần 10h30 thấy em nó đứng hình như là đang nhắn tin với ai trong góc, thấy mình tới nó chạy ù ra, vẫy tay:
- Em đây nè anh ơi.
- Thấy rồi cô nương, tối rồi đừng có mà la vậy, người ta chửi cho nghe.
- Xì, anh già khó tính.
- Mà sao hôm nay ra trễ thế, sao không gọi nói chú Đức ra đón.
- Thế có ông anh làm gì, nay cô có chuyện nên em học trễ nên ra trễ, để mai em dẫn anh đi ăn trả công nhe.
- Rồi rồi được rồi.
Chạy xa xa thấy thằng nhóc học thêm chung với con Ngọc, thằng này trước chung đám chửi đểu mình đây mà, nhìn nhìn mình, cười đểu phát rồi chạy luôn, mình chả nói gì, không đụng mình, mình cũng không đụng lại.
- Mà anh lấy lại tiền hôm trước chưa vậy? hay là thấy người ta đẹp quá quên mất rồi.
- Thì tối nay hẹn đi café mà em gọi nên anh ra đón em này.
- Thôi anh đừng có xạo, em điện thoại anh lúc 10h mà, mà tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-la-gi-inspired-by-a-true-story/3194407/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.