Có bác cm hỏi truyện mình là chia sẻ kinh nghiệm hay tình cảm, hì. Mình trả lời là cả hai tại truyện còn dài chưa hết năm 1 đại học nữa mà. hehe.
Hôm nay Hạ mặc chiếc áo mơ mi voan mỏng, quần jean đen, tóc bới cao như kiểu của Yoona thời đó đang hot đó mấy thím, nét đẹp dịu dàng, nhưng không hiểu sao nhìn ánh mắt ấy, có một chút tinh nghịch, em ấy đang cười nhìn mình, thằng An thì há hốc mồm, thấy vậy mình quay sang tán nó một cái, giật mình biết mình như vậy nó hơi ngại.
- Hưng đá banh hay quá hén.
- Uh đá nhiều quá cũng quen chân thôi à.
- Bảo hồi lớp mình đi uống nước, rủ lớp B1 đi chung luôn.
Thằng Bảo hình như hơi bối rối, nó cũng:
- Ờ… ờ.
Không hiểu sao cảm thấy hơi hơi lạnh sống lưng, quay qua thì thấy Trâm đang đứng sau lưng mình, nhìn mình bằng nửa con mắt, không biết làm sao nữa, thì mình gật đầu chào Bảo với Hạ rồi quay đầu đi, Trâm cũng đi theo, vừa đi Trâm vừa cười nói:
- Đá banh hay giờ được nhiều người để ý quá hén.
Mình cũng đùa chọc lại:
- Đâu cần đá banh hay, bình thường cũng quá chừng người để ý luôn, mà đúng thật mà thằng Khánh, thằng Duy, thằng Văn và cơ số thằng khác nữa.
Hình như Trâm hiểu ý câu của mình thành ý nào ấy, thấy nhỏ nhỏ im im, tay đang cầm vân vê áo, mặt đỏ đỏ, mình cũng không nói gì nữa, bước đi lại chỗ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-la-gi-inspired-by-a-true-story/3194319/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.