Lúc này đây đã là 7h tối, tôi vẫn còn lang thang. Tất nhiên - một mình, người yêu không có và chó vẫn chưa có con nào. Trên tay thì đang cầm lỉnh kỉnh không biết bao nhiêu là thứ, vừa mới từ siêu thị bước ra, những lúc thế này chiếc xe có cốp thật là tiện, nói thật mấy chiếc côn tay thì đi xa hay đi phượt thì ok, đường thành phố thì cứ vespa mà phi thôi. À mà quên chiếc Cub giờ đang nằm ở nhà, uh nhà trọ của mình, vẫn cái điệp khúc cũ của chú Đức tao không dùng, mày lấy đi.
Bỏ túi đồ xuống nệm, kem đánh răng, bàn chải, khăn mặt, khăn tắm, xà phòng, và tỉ thứ linh tinh vụn vặt khác. Đồ dùng cho một chuyến đi chơi xa.
5h sáng, đồng hồ báo thức kêu in ỏi, lên đại học có lẽ giờ giấc có vẻ thoải mái hơn các bác hỉ, có lúc thích thì có thể ngủ đến tận trưa ấy chứ. Balo đồ dùng cũng lỉnh khỉnh, đi tận 3 4 ngày cơ mà. Đề gas và tận hưởng.
Trong lành, tươi mát đó là những từ tôi dùng để miêu tả cái không khí buổi sáng. Sau một đêm dài, hai bên đường sương đọng đầy cả những vạt cây, lúc tăng tốc chạy vụt qua một đám sương mờ lại phải khẽ rùng mình, lạnh quá. Tháng 1 rồi mà. Gần tết trời càng lúc càng lạnh, chạy qua con đường quen thuộc, cái đêm ấy dường như chỉ mới hôm qua, thì đúng rồi mới tuần trước chứ đâu, chở Trâm trên con đường này và bị úp.
Một cơn gió thổi bạt qua người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-la-gi-inspired-by-a-true-story/3194193/quyen-1-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.